Kể từ ngày hôm đó, cô cũng không gặp hắn nữa.
Công việc của cô lên như diều gặp gió, với quyển truyện đầu tay thu hút không ít fans, còn có nhiều fan đóng góp khích lệ cô.
Tài khoản của cô cũng có hẳn năm trăm ngàn từ việc viết lách.
Đột nhiên chuông cửa reo lên, sợ hắn lại đến cô mở nhỏ đủ để nhìn ra bên ngoài. Không có ai.
Nhưng phía dưới xuất hiện thêm một chiếc laptop nhỏ, nhìn có vẻ mới.
Có một tờ giấy màu hồng ghi: Nhà tôi nhiều quá, sài không hết.
A! thì ra là một người tốt bụng muốn làm từ thiện? Mà từ thiện thời nay ai lại cho chiếc laptop đắc tiền như vậy? Còn trông như mới thế này? Dù sao người ta cũng không cần, cô cầm lấy đi vào trong.
Bên ngoài phía sau cây cổ thụ lớn, Phàm Ngụy Cảnh nhìn xong, khoé môi hơi nhếch lên.
Sau khi đăng nhập vào chiếc laptop, công việc cô nhẹ nhõm hẳn, không cần phải kề mắt sát màn hình điện thoại nữa.
Vừa viết xong vài chương, thì đã đến gần trưa, chuông cửa cô lại reo lên.
Bên ngoài không có ai, chỉ xuất hiện một phần pizza nhân hải sản lớn.
Mẩu giấy màu hồng ghi:"Tôi bị boom hàng, cảm phiền cô ăn giúp."
Cô nhíu nhíu mày nhìn xung quanh, cô không phải ngốc có thể nhận ra sự khác lạ.
"Phàm Ngụy Cảnh, anh ra đây cho tôi!"
Không gian tĩnh lặng...
"Tôi đếm đến 3, nếu như anh không ra đừng hồng tôi tha thứ."
Nghe xong lời vừa nói, bóng dáng lấp ló bên cây cổ thụ cũng nhanh chóng bước ra.
Vấn đề là cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nham-mat-van-thay-anh/2384670/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.