Kỷ Lê xách túi đồ ăn mà Đàm Vị Cẩn mua vào phòng khách.
"Oa, thơm quá đi," Trần Duyệt đứng gần nhất, hỏi: "Lão bà cậu mua gì cho tụi tớ vậy?"
Danh xưng "lão bà cậu" này đột nhiên xuất hiện, nghe có chút ngượng ngùng. Kỷ Lê thậm chí trước mặt đám bạn thân quen thuộc này còn thấy hơi xấu hổ một chút.
Lúc này nghe cụm từ ấy, cảm giác hoàn toàn khác so với trước đây.
Cũng đúng thôi.
Đồ ăn nóng hổi vừa ra lò, nhìn qua Kỷ Lê liền biết ngay là gì.
"Điểm tâm nhỏ, ngon lắm," Kỷ Lê lấy đồ trong túi ra: "Mua từ xe đẩy nhỏ, mỗi chiều tầm giờ này đi qua cổng khu, qua giờ là hết."
Mọi người đang bận làm đẹp khuôn mặt, Kỷ Lê liền chia từng phần đặt vào tay mỗi người.
"Chị ấy cố ý xuống mua rồi mang về," Kỷ Lê bổ sung: "Xong mới đi công ty."
Kỷ Lê nhìn thêm một cái: "Chị ấy còn làm bảng chọn cho các cậu, mỗi khẩu vị đều mua một ít, để các cậu tha hồ ăn."
Kỷ Lê tiếp tục: "Còn mua cả hồng trà với cà phê, muốn uống gì thì tự chọn nhé."
Lộ Lộ ai da một tiếng: "Biết rồi biết rồi, biết lão bà cậu rất chu đáo, rất tâm lý."
Trương Đình: "Đàm Vị Cẩn biết cậu khen chị ấy thế này không?"
Kỷ Lê không né không tránh: "Động tí miệng thôi mà."
Trương Đình định nói gì đó, rồi đột nhiên "a" một tiếng, cười nhìn miệng Kỷ Lê: "Hai người vừa đóng cửa kiss kiss hả?"
Kỷ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-co-hoi-me-nhao-nhao/2749175/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.