Ngươi đã từng thấy bình thủy tinh chưa? Đó là một chiếc lọ dùng để chứa nước, đương nhiên cũng có thể đựng bất cứ chất lỏng nào khác.
Thực ra bình thủy tinh rất giống với lòng người, lúc nhỏ lòng dạ của ai cũng như một chiếc bình thủy tinh chứa nước, trong suốt, long lanh, người khác có thể dễ dàng biết được trong lòng ngươi nghĩ gì. Khi con người ta dần dần lớn lên, hoàn cảnh thay đổi, "nước" của mỗi người cũng dần dần biến chất, biến vị. Nước không chỉ còn là nước, nó dần có những sắc thái rực rỡ, cũng có đủ loại mùi vị. Khi người ta yêu đương thì nó là mật ong, khi ghen tuông thì nó là dấm chua, khi cay đắng thì nó là nước mắt, khi con người ta điên cuồng thì nó chính là cồn. "Bình thủy tinh" đựng những chất lỏng này, biểu lộ ra nhân tính của con người.
Nhưng cùng là binh thủy tinh, tại sao có người cam tâm tình nguyện chứa độc dược ở trong đó? Làm người khác tổn thương đồng thời cũng ăn mòn chính trái tim của mình. Mãi đến tận khi trái tim chịu biết bao tổn thương, trở nên yếu đuối mỏng manh vẫn không chịu thừa nhận mình đã sai.
Dương Tư Vũ ngồi ngơ ngẩn trên máy bay, dù Trương Chấn lúc nào cũng nắm chặt tay nàng nhưng nàng vẫn chẳng hề có chút phản ứng. Cõi lòng nàng đã hoàn toàn tan nát kể từ giờ phút Mười Một bắn phát súng ấy, thứ còn lại có chăng chỉ là một cái xác không hồn.
Máy bay cất cánh, dần dần bay cao, phong cảnh ngoài cửa sổ rất đẹp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-gian-bang-khi/1575802/chuong-871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.