Người dịch: PrimeK
Lãnh Dạ cũng không phản đối, đi theo Hầu Tử tiếp tục đi về phía trước. Bất quá đoạn đường kế tiếp, hai người đều trở nên an tĩnh hơn rất nhiều. Lãnh Dạ dọc theo đường đi đều dựng thẳng lỗ tai cẩn thận lắng nghe, trên đường đi, thần sắc của hắn cũng trở nên càng ngày càng kỳ quái, bởi vì hắn cũng đã nghe được cái loại quái dị ồn ào tạp âm này. Loại âm thanh này không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung, nghe rất ồn ào, rất loạn. Nếu như nhất định phải nói hình tượng một chút, giống như là...... máy nghiền đá hoạt động chói tai như vậy. Âm thanh cũng không có cái cố định phương thức, một hồi là "Rầm rập " một hồi lại là "Cạch cạch cạch"... Cũng có thể là rất nhiều âm thanh khác nhau hỗn tạp cùng một chỗ hình thành. Nhưng dù sao đi nữa, điều này cũng chứng minh Hầu Tử không nói dối, tinh thần của hắn cũng không có vấn đề gì.
Vậy thì vấn đề là ở đây.
Vì sao Hầu Tử ngay từ đầu đã nghe được âm thanh này, mà Lãnh Dạ lại không nghe được... Đại khái hơn một km, mới miễn cưỡng nghe được một chút. Thính lực của hai người có chênh lệch lớn như vậy sao?
Lãnh Dạ tự tin thính lực của mình là cực kỳ bình thường, cho nên chân tướng cũng chỉ có một: Thính lực của Hầu Tử không bình thường.
Trên thực tế thính lực của Hầu Tử quả thật không bình thường, bất quá điểm này chính hắn cũng không chú ý tới. Kỳ thật không chỉ là thính lực, ngay cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-gian-bang-khi/1576156/chuong-1080.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.