Người dịch: PrimeK
Đập đập miệng, Lãnh Dạ lầm bầm nói: "Còn muốn đi bao lâu?" tiếp theo nhìn về phía Hầu Tử, thấy người này miệng há ra rồi khép lại không phát ra âm thanh, buồn bực nói: "Hầu Tử, ngươi lại đang nói thầm cái gì đây?"
Hầu Tử nhìn hắn một cái, buồn bực nói: "Ta đang cắn lưỡi”.
Lãnh Dạ há hốc mồm nói: "Ngươi là đói bụng, sau đó cắn đầu lưỡi của mình ăn?"
“Không phải, ta có chút mệt mỏi. "Tính ra hai người bọn họ đúng là đã lâu không ăn không uống cũng không ngủ, trước đó Hầu Tử chạy hai ngày trong không gian đen kịt kia, sau khi mọi người hội hợp liền trực tiếp tiến vào kim tự tháp, lại ở bên trong đi hơn nửa ngày, sau đó bị quái xúc tu đưa đến trong rừng rậm cổ quái này đến nay đã nửa ngày một đêm, tính ra Hầu Tử gần như bốn ngày không chợp mắt, cho dù là làm bằng sắt cũng có chút chống đỡ không nổi. Mà Lãnh Dạ kỳ thật cũng không khá hơn hắn bao nhiêu, hắn cũng có thời gian ba ngày không nghỉ ngơi qua, cho nên vừa nghe Hầu Tử nhắc tới chữ "Buồn ngủ" này, Lãnh Dạ liền nhịn không được lại ngáp một cái thật dài.
Vỗ vỗ miệng, Lãnh Dạ có chút buồn bực hỏi: "Buồn ngủ và cắn lưỡi có quan hệ gì sao?
Hầu Tử buồn bực nói: "Chính là làm cho mình đau một chút, nâng cao tinh thần.
Lãnh Dạ nhịn không được giơ ngón tay cái lên: "Ngươi nha, quả thật có khuynh hướng bạo ngược bản thân." Nói xong, lại ngáp liên tục một trận.
Hầu Tử
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-gian-bang-khi/1576175/chuong-1089.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.