Diệp Bạch và Phương Cảnh Thường sửng sốt, hai người đều không nghĩ tới còn sẽ liên lụy đến cái ân oán trước đây gì đó. Phương Cảnh Thường chỉ biết là Bành lão bản này tại trong vòng luẩn quẩn danh tiếng đặc biệt kém, anh trước khi đến giúp đỡ Diệp Bạch cũng biết được tình huống đại khái, biết Diệp Bạch từng đắc tội phải một người rồi bị đóng băng hai năm, cho nên hiện tại mới hỗn không tốt, nào nghĩ đến dĩ nhiên lại là vì Bành lão bản.
Bành lão bản còn cho là bọn họ sợ, "Hắc hắc" mỉm cười nói: "Biết sợ rồi thì tốt, tôi cũng không đâu thể làm gì quá đáng với hai người đúng không, thành thành thật thật đi theo tôi đi, về sau muốn nhận phim gì mà không được chứ? Đừng có rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Cậu xem đây này, " hắn nói xong đi lên trước hai bước, chỉ vào Diệp Bạch, tiếp tục nói: "Không phải cậu bị chậm trễ hai năm thời gian sao, thật đáng tiếc, nếu có tôi phủng cậu, cậu đã sớm đỏ rồi. Hôm nay hai người các cậu, ai hầu hạ tôi thoải mái, tôi sẽ để cho người đó trước..."
Bành lão bản càng nói càng đắc ý, nhìn bộ dạng kia của Diệp Bạch đã cảm thấy tâm ngứa ngáy khó nhịn rồi, rất muốn ngay lập tức động thủ động cước tại chỗ.
Diệp Bạch trong đầu có chút phản ứng không kịp, tâm nói thì ra đầu sỏ gây tội chính là người này sao? Vậy thật đúng là vô xảo bất thành thư*, cứ như vậy mà để cậu gặp được.
*Vô xảo bất thành thư:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-ngu-anh-de-tang-kiem/819136/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.