Giới thiệu
Ngày đại hôn, phu quân chẳng hề lưu lại phòng ta.
Sáng sớm hôm sau, người trong lòng chàng liền đến trước mặt ta khiêu khích: "Chính thất phu nhân thì đã sao? Cũng chẳng qua chỉ là cô đơn, không ai muốn."
Ta khẽ mỉm cười, không biện giải, vuốt ve đầu cún cưng tên Vượng Tài, thản nhiên cười.
Nuôi nam nhân chi bằng nuôi chó.
Trời mới biết, những ngày tháng chẳng cần quản sự, chẳng cần hầu hạ nam nhân thoải mái đến nhường nào.
Thế nhưng một ngày nọ, sau khi chàng hồi cung, bỗng nhiên thay đổi.
1
Ta tên là Hứa Như Vi, nữ nhi của Thái phó vang danh khắp kinh thành.
Tiệc Trung thu, ta vô tình cứu được tiểu công chúa suýt nữa trượt chân rơi xuống nước.
Thái hậu thấy ta tính tình ôn hòa thiện lương, tài mạo song toàn, trong lòng rất thích.
Một đạo ý chỉ liền tứ hôn ta cho Trấn Bắc Vương Nhiếp Hàn Sơn, người có thanh danh hiển hách đương triều.
Ta sắc mặt trắng bệch, suýt nữa ngã xuống đất, mất hết lễ nghi, vội vàng quỳ xuống: "Như Vi tài sơ học thiển, thực không xứng làm lương phối của Trấn Bắc Vương, kính xin Thái hậu nương nương thu hồi mệnh lệnh."
Ai ai cũng biết, hậu viện Vương phủ có một nữ tử, là người trong lòng Trấn Bắc Vương mang về từ chiến trường.
Chàng từng tuyên bố, cả đời này tuyệt không cưới người khác, muốn cùng nàng ấy một đời một kiếp chỉ cần nhau.
Trong tình huống này mà gả qua đó...
Ta len lén liếc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-sinh-da-bien-kien-thu-ban-tam/1282551/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.