—— Tôi cảm thấy............!Tôi cảm thấy cô ấy nên là của tôi.
Đúng không?
Tần Hải Dao nói ra hai câu này thật khí phách, cộng với sự khẳng định trong mắt nàng, nếu không phải ở bên cạnh nàng đã một thời gian dài, Khương Trăn Nguyệt thật sự cho rằng Tiểu Hải không có mất trí nhớ, đây mới chân chính là Tần Hải Dao.
Cái này muốn nàng ấy trả lời như thế nào?
Khương Trăn Nguyệt khụ một tiếng, nói: "Chúng tôi......!Chúng tôi trước đây không thân lắm."
Nàng ấy nói lời này cũng không có gạt người.
Nàng ấy cùng Nguyễn Y Hàm lúc trước xác thật không thân.
Thậm chí đều không có nói qua mấy câu với nhau.
Tần Hải Dao nhìn Khương Trăn Nguyệt, gật gật đầu: "Ừm, hai người không thân."
Không biết vì cái gì, thời điểm Tiểu Hải nghe được Khương Trăn Nguyệt nói nàng ấy trước kia cùng Nguyễn Y Hàm không thân lắm, trong lòng giống như thở phào nhẹ nhõm.
Khương Trăn Nguyệt:???
Từ nhỏ đến lớn, Khương đại tiểu thư đều khí phách hào sảng cho người ta đào hố, chưa từng bị người đào hố bao giờ.
Nhưng hôm nay......!Thật sự bị Tiểu Hải thành công chém giết.
Đêm nay.
Có nhiều người bị mất ngủ.
Đây là lần đầu tiên Tần Hải Dao ngủ an ổn, nàng tựa hồ nằm mơ.
Cảnh trong mơ, đối với nàng mà nói chưa gặp qua bao giờ.
Lúc này đây trong mộng, tuy rằng không có hình ảnh, nhưng nàng ngửi thấy một mùi hương bạc hà quen thuộc, nàng cảm thấy cơ thể mình như rơi vào trong một khu rừng bạc hà, bị cái loại cảm giác quen thuộc cùng tràn đầy hơi thở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-sinh-neu-chi-nhu-lan-dau-gap-go/408333/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.