Thái tử điện hạ, người ngươi thích... Là ai?
Yến Tuyết Không tỉnh lại vào buổi trưa, ánh mặt trời len qua ô cửa sổ chiếu thẳng lên khuôn mặt của y đang nằm trên giường, vừa cảm thấy ấm áp lại vừa thoải mái.
Có người ngồi bên giường mang theo hơi thở quen thuộc làm người an tâm.
"Yến Yến. "
Tạ Ngự Trần đưa tay nặn nặn mặt y: "Tỉnh rồi còn giả bộ ngủ?"
Yến Tuyết Không khóe môi giương lên, mở hai mắt, giữa lông mày còn mang theo vẻ lười biếng ủ rũ.
Y không chịu rời giường, ấn lại lòng bàn tay Tạ Ngự Trần áp lên gò má khẽ cọ cọ: "Ân ân. "
"..."
Tạ Ngự Trần tâm đều tan chảy, cúi người cắn lên bờ môi y, mang theo chút nhẫn nại khắc chế, ánh mắt sâu thẳm nói: "Ta còn chưa cầu hôn với phụ mẫu em, đừng có dụ dỗ ta như thế.”
Yến Tuyết Không chớp mắt vàng, ánh nước long lanh.
Cầu hôn?
Làm sao lại đến bước này rồi?
Y nhảy qua cái đề tài này, hai tay ôm lấy cổ Tạ Ngự Trần, mượn lực ngồi dậy, hỏi: "Quân Ngự ca ca, ta ngủ bao lâu?"
"Ba ngày. " Tạ Ngự Trần xoa xoa mái tóc dài màu bạc của y.
Yến Tuyết Không nhìn về phía ngoài cửa sổ, mặt trời chói chang, hoa thơm chim hót, bầu trời Bắc châu tai kiếp qua đi mây đen dần tản ra để lại một mảnh trời xanh trong biếc.
Y lười biếng tựa đầu đặt ở trên vai Tạ Ngự Trần.
Sau khi tỉnh dậy ở biên giới tứ hải, từ lúc thi đấu Cửu châu đến La châu giết vương, lại tới Bắc châu cứu trận, liên tiếp chưa ngừng lại, đúng là hơi mệt chút.
Cũng may, sự tình đều đã giải quyết viên mãn.
Hiện nay, Cửu châu thế cuộc tạm thời ổn định lại, Trung châu thì không cần phải nói, có mẫu thân của y tọa trấn.
Đông châu có Thanh Khung đạo tông, gốc gác thâm hậu, Tu La tộc cũng không dám dễ dàng xâm chiếm.
Linh châu có Phượng tộc cùng Trường Sinh điện ngọn nguồn cùng y thâm hậu, Nghiêu châu có Vạn yêu cốc cùng Ân bá bá, cùng y quan hệ không ít.
La châu đã cùng Tây châu kết minh, cùng nhau trông coi.
Nhân tố duy nhất không xác định chính là Nam châu, trong tình huống các châu liên hợp lại cũng không có nổi lên sóng gió gì quá lớn.
Bất tri bất giác, hoàn thành quá nhiều chuyện.
Yến Tuyết Không cong mắt, tuyên bố: "Lần tới ta muốn ngủ mười ngày. "
Tạ Ngự Trần: "Vậy rất khó, trừ phi..."
Yến Tuyết Không: "Trừ phi cái gì?"
Tạ Ngự Trần nghiêng người, để y từ trên vai lướt xuống vào trong lồng ng.ực, cúi đầu nhìn y, ý vị thâm trường nói: "Trừ phi để em mệt thêm một chút.“
Yến Tuyết Không nghe không hiểu ý tứ, nói: "Yến Yến đã rất mệt mỏi. "
Dung sắc hoàn mỹ, mắt vàng trong suốt.
Dáng vẻ thanh thuần vô tội không thể nghi ngờ càng khiến người ta muốn bắt nạt.
Nhưng trong lòng Tạ Ngự Trần ngứa ngáy, cũng sẽ không trước khi cầu hôn làm ra chuyện gì. Ít nhất cũng phải theo quy trình thủ tục mai mối, thế hiện thành ý và cùng danh phận.
Còn Đế Hậu Đại Yến có đáp ứng hay không, cũng không quan trọng.
Hắn cũng sẽ đem người cướp đi.
“Nếu mệt, có thể ngủ thêm một chút nữa, ta ngủ cùng em.”
"Không được. "
Yến Tuyết Không đi xuống giường đẩy cửa sổ ra, bản muốn nhìn tình huống bên ngoài một chút, ngoài ý muốn đối mặt với một đôi mắt sói đầy nhiệt tình.
Ân Phỉ Thạch ngồi trong đình viện, vui vẻ nói: "Tiểu thái tử! Ngươi rốt cục tỉnh rồi, ta đợi ngươi tận hai ngày!"
Yến Tuyết Không khẽ ồ lên nói: "Phỉ Thạch ca ca, ngươi làm sao lại đến Bắc châu?"
Y bảo Diệp Hoan Hoan truyền tin, là vì để Ân Phỉ Thạch cùng Phương Cầu tăng mạnh đề phòng, để tránh khỏi Tu La tộc nhân cơ hội xâm nhập Nghiêu châu, ai biết Ân Phỉ Thạch trực tiếp chạy đến Bắc châu luôn rồi.
"Ta lo lắng ngươi, Vạn yêu cốc có bà bà toạ trấn ta không lo lắng. "
Ân Phỉ Thạch chạy đến phía trước cửa sổ, giải thích: "Nghiêu châu vương phát hiện bên này không đúng, cũng rất lo lắng cho ngươi, bảo ta dẫn người qua đây giúp đỡ. Tiểu thái tử, ngươi không sao chứ?"
Yến Tuyết Không nở nụ cười: "Không có chuyện gì, cám ơn ngươi, Phỉ Thạch ca ca. "
Hai người vừa mới nói mấy câu, ngoài sân lại có người đến, là Từ Tinh Nhiên cùng Thiên Ma Nữ.
Yến Tuyết Không ngẩn ra mở cửa, cùng Tạ Ngự Trần đi ra ngoài: "Loan Nhược, ngươi cũng tới. "
"Sau khi đại trận phá, tin tức liền có thể truyền ra. " Thiên Ma Nữ đánh giá y, trong mắt cất giấu lo lắng, nhưng trên mặt cũng không hiện ra, chỉ nói: "Nghe nói ngươi bị thương, ta tới xem một chút. "
Yến Tuyết Không bất đắc dĩ, đặc biệt quay một vòng, ra hiệu chính mình thật không có bị thương.
"Các ngươi đều đến rồi, Mục tỷ tỷ đâu?"
"Nàng ở chính điện tiếp khách, Bắc châu vương thương thế rất nặng còn chưa tỉnh lại, rất nhiều chuyện cần nàng đến xử lý, trong thời gian ngắn sẽ không rỗi rảnh, ngay cả Diệp cô nương chạy về cũng đều bị kéo đi hỗ trợ."
Từ Tinh Nhiên nói, mắt liếc Tạ Ngự Trần, muốn nói lại thôi.
Có nên đem chuyện vị này hôn trộm mà nói cho Thái tử điện hạ biết hay không?
Nếu đi nói, hắn cũng không phải là người lắm miệng. Nhưng nếu không nói thì không qua được lương tâm.
Không chờ hắn xoắn xuýt xong, Ân Phỉ Thạch nhìn người càng ngày càng nhiều, vội vội vàng vàng hô: "Tiểu thái tử, ta có lời muốn nói riêng với ngươi!"
Từ Tinh Nhiên khóe mắt giật giật, Thiên Ma Nữ ánh mắt hơi đổi.
Tạ Ngự Trần nhấc mắt, lôi kéo Yến Tuyết Không muốn rời khỏi, Ân Phỉ Thạch nói: "Lần trước thất ước chuyện ngắm hoa, ngươi còn thiếu nợ ta một lần!"
Hình như là có chuyện như thế.
Yến Tuyết Không mất công sức đẩy cánh tay đang nắm mình ra, gật gật đầu: "Quân Ngự ca ca, Tinh Nhiên ca ca, Loan Nhược, các ngươi ở chỗ này chờ, ta cùng Phỉ Thạch ca ca nói chuyện một chút. "
Tạ Ngự Trần không vui nói: "Có cái gì nói? "
"Sẽ không lâu. "
Yến Tuyết Không trùng Ân Phỉ Thạch vẫy vẫy tay, hai người đi tới một bên sân khác, mặt đối mặt đứng dưới tán cây, Yến Tuyết Không hỏi: "Phỉ Thạch ca ca, có phải có chuyện gì khó giải quyết cần ta giúp đỡ không?₫
"Không không không!" Ân Phỉ Thạch liên tục xua tay, tai sói dựng thẳng lên, tựa hồ khá là căng thẳng, không biết làm sao mở miệng.
Yến Tuyết Không cười nói: "Chúng ta từ nhỏ đã quen biết, có lời gì, ngươi cứ nói đừng ngại. "
Ân Phỉ Thạch vò đầu: “Phụ mẫu ta đã từng dạy, nếu có chuyện gì thì phải trực tiếp nói thẳng ra. Điện hạ, dung mạo ngươi xinh đẹp, tính cách lại tốt, ta vừa thấy người đã yêu thích, không biết ta có thể theo đuổi người về làm vợ được không?₫
Yến Tuyết Không: "..."
Ân Phỉ Thạch thần thái sáng láng nói: "Cha mẹ ta nói rồi, ngươi là thái tử, nếu gả đi thì không tốt, ta cùng Vạn yêu cốc ở rể cũng được. "
Yến Tuyết Không: "..."
Ân bá bá cùng dì Úc Ly có ý gì?
Cái gì cho gả? Cái gì ở rể?
"Phỉ Thạch ca ca, khi còn bé đùa giỡn thì thôi, ngươi nhìn rõ ràng, ta không phải cô nương. " Yến Tuyết Không bất đắc dĩ nói: "Hơn nữa, ta có người mình thích rồi. "
"Ta biết ngươi không phải cô nương, nhưng ngươi so với cô nương xinh đẹp hơn... Chờ chút, ngươi nói cái gì? Ngươi có người mình thích?"
Ân Phỉ Thạch tai sói trong nháy mắt kéo xuống, mở to hai mắt, tức giận bất bình nói: "Vậy mà ra tay so với ta ra tay còn sớm hơn, nhưng ngươi mới từ biên giới tứ hải trở về không bao lâu! Chẳng lẽ là Long tộc? Hay là Mục Hồng Y, Thiên Ma Nữ, Từ Tinh Nhiên?"
Điều này không là gì cả.
Yến Tuyết Không còn chưa làm rõ thực hư, chỉ nghe "ầm" một tiếng, bức tường đá trước sân nhà nổ tung.
Sau một khắc, y bị người kéo nhẹ về phía sau rơi vào trong lồng ng.ực có hơi thở quen thuộc.
Tạ Ngự Trần biểu hiện lạnh lẽo, nhìn qua Ân Phỉ Thạch lúc, mang tới mấy phần sát khí ác liệt.
Từ Tinh Nhiên cùng Thiên Ma Nữ chậm một bước, cũng đi tới, vẻ mặt đều cực kỳ quái lạ.
Ân Phỉ Thạch: "Các ngươi lại nghe trộm! Hơi quá đáng!"
Thiên Ma Nữ: "Chúng ta là quang minh chính đại nghe. "
Từ Tinh Nhiên: "Đừng ầm ĩ, thái tử điện hạ, người ngươi thích... Là ai?"
Ba đạo tầm mắt đồng loạt nhìn về phía Yến Tuyết Không.
Tạ Ngự Trần mặc kệ hạng người mù này, trực tiếp ôm Yến Tuyết Không rồi lại trực tiếp ở trên môi y hôn một cái rõ rõ ràng ràng tỏ rõ chủ quyền.
Từ Tinh Nhiên: "..."
Thiên ma nữ: "..."
Ân Phỉ Thạch: "A a a! Ngươi ngươi ngươi!"
Yến Tuyết Không bên tai ửng hồng, nghiêm túc nói: "Người ta thích là Quân Ngự ca ca. "
Từ Tinh Nhiên trợn mắt ngoác mồm, náo loạn nửa ngày, nguyên lai hai vị này sớm đã ở cùng nhau, căn bản không cần hắn ở đây xoắn xuýt.
Thiên Ma Nữ dừng một chút, không nhịn được hỏi: "Ở trong cuốn Phù Thế, hắn là người mà ngươi câu dẫn phải không?”
Yến Tuyết Không gật đầu: "Là hắn. "
Thiên Ma Nữ trầm mặc, Ân Phỉ Thạch khó có thể tin: "Nhưng hắn không phải là biểu huynh của ngươi biểu huynh?"
Yến Tuyết Không lắc lắc đầu: "Không phải. "
Ân Phỉ Thạch khổ sở cực kỳ, rũ lỗ tai: "Ta còn có cơ hội không? Hắn cả ngày mặt lạnh, có gì tốt, tiểu thái tử, ngươi mới mười bảy tuổi, ta có thể chờ..."
Hắn lời còn chưa nói hết, liền cảm thấy một luồng sát khí kéo tới.
"Xin lỗi, Phỉ Thạch ca ca. Chúng ta đi trước. "
Yến Tuyết Không đè lại tay Tạ Ngự Trần, vội vàng đem hắn lôi đi, miễn cho Ân Phỉ Thạch thất tình còn muốn bị đánh, vậy thì quá thảm.
Một cơn gió thổi qua, lá rụng phiêu linh.
Ví như Ân Phỉ Thạch tâm, lạnh lẽo ở một chỗ nát tan.
Từ Tinh Nhiên vỗ vỗ vai hắn: "Ân Thiếu cốc chủ, tỉnh lại một chút. "
Ân Phỉ Thạch nghiến răng nghiến lợi, nghĩ linh tinh nói: "Quân Ngự tên khốn kiếp này, thực lực mạnh như vậy, không biết là lão quái vật nào giả trang, tiểu thái tử đơn thuần như vậy, đã bị hắn lừa bắt mất! Ta sớm muộn vạch trần bộ mặt thật của hắn! Hắn lại dám hôn? Hắn lại dám..."
Từ Tinh Nhiên cùng Thiên Ma Nữ liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng xoay người rời đi.
Thiên kiêu Cửu châu, thông minh nhất không biết là ai, nhưng người có trí lực thấp nhất thì không nghi ngờ chính là Ân Phỉ Thạch.
Đi ra sân trước ngôi nhà chính, Tạ Ngự Trần vẫn cứ trầm mặt, nơi đi qua núi đá cây rừng không ngừng mà nổ tung.
Ở một chợ tốt, hoa cỏ gặp tai vạ.
Yến Tuyết Không thấy hắn tâm tình không tốt, lập tức nhảy tới trên lưng của hắn, che đi đôi mắt của hắn, nói: "Dừng một chút dừng một chút. Nếu còn như vậy, Mục tỷ tỷ xe bắt chúng ta bồi thường tiền.*
Cảm nhận được nhiệt độ cùng trọng lượng trên lưng, Tạ Ngự Trần tỉnh táo lại.
"Quân Ngự ca ca, hà tất tức giận như vậy?"
Yến Tuyết Không căn bản không đem chuyện Ân Phỉ Thạch tỏ tình để ở trong lòng, nói: "Cẩu cẩu ngây ngốc, chỉ là yêu thích ta lớn lên đẹp đẽ, không hẳn thật sự thích ta. "
Nói không chừng là hắn bị tác động bởi cha mẹ không đáng tin của mình.
Tạ Ngự Trần cõng lấy y, đi chậm rãi, nói: "Yến Yến, nem trời sinh đã rực rỡ, bất luận ở nơi nào đều là tiêu điểm, không có ai sẽ không thích em. "
Yến Tuyết Không cười nói: "Muốn khen ngợi lẫn nhau không ? Quân Ngự ca ca vừa anh tuấn lại thông minh còn mạnh mẽ, không có gì không thể chiến thắng, chỉ cần có huynh ở đây thì không có người nào có thể tranh lại được, cho dù ở bất kỳ nơi đâu.”
“Nhưng ta rất lạnh nhạt.”
"Huynh đừng nghe cẩu cẩu nói lung tung. Bọn họ cảm thấy huynh lạnh lùng, là bởi vì, huynh đem tất cả ôn nhu đều đặt vào ta. "
Yến Tuyết Không bật cười, ổ trên cổ đối phương cọ cọ, âm thanh chân thành mà tri kỷ: "Quân Ngự ca ca tốt, chỉ có ta biết. "
Tạ Ngự Trần ánh mắt dần dần nhu hòa, thấp giọng nói: "Yến Yến tốt, ta cũng chỉ cần một người duy nhất. "
Yến Tuyết Không từ trên lưng hắn đáp xuống đất: "Bây giờ không phải là người duy nhất của huynh sao?"
“Mỗi khi có người đối với em chân thành si mê nhìn em, vây xung quanh ở bên cạnh của em, ta sẽ không được vui.” Tạ Ngự Trần ngừng lại chốc lát, nói: "Yến Yến, ta muốn mang em đi, đến nơi chỉ có hai người chúng ta.”
Nhưng Yến Yến sẽ không thích như vậy.
Tạ Ngự Trần một đời tùy ý tùy tâm, giết hôn thê giết bằng hữu, cầm kiếm dám chém cả thiên đạo. Chỉ có trong mối quan hệ tình cảm này, hắn mới học được khắc chế, học được thoải nhượng.
Yến Tuyết Không nắm tay hắn, đi ở trên ven rừng rậm, hỏi: "Quân Ngự ca ca, là ta cho huynh bất an sao?"
"Không phải, Yến Yến, là vấn đề của ta. "
Ân Phỉ Thạch không quan trọng gì, che giấu thân phận mới là nguyên nhân Tạ Ngự Trần đối với lần này nổi giận, hắn rõ ràng ý thức được, một khi giữa bọn họ xuất hiện mâu thuẫn, Yến Yến còn có rất nhiều lựa chọn, cũng không phải là hắn thì không thể.
Tạ Ngự Trần nghĩ, hay là, nên tìm một cơ hội đem Yến Yến về thiên thượng thiên.
"Quân Ngự ca ca, chuyện Bắc châu đã xong, chúng ta cùng nhau về Trung châu gặp mẫu hậu, được không?"
Yến Tuyết Không mắt vàng nhẹ chớp, xán lạn như ban mai, mẫu hậu sau khi đồng ý, danh chính ngôn thuận thì Quân Ngự ca ca sẽ không suy nghĩ lung tung.
Tạ Ngự Trần sờ sờ mặt hắn: "Được, vậy đi gặp mẫu thân của em trước.”
*
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.