Hoa Nguyệt Lung: "..." Cuồng phong thổi qua biển mây, mang theo thanh âm rít rào. Chim bằng khổng lồ ở trên trời bay lượn rồi bổ nhào hạ xuống, xoay quanh trên những ngọn núi rồi cúi đầu hướng về thiếu niên tóc bạc kim đồng. Yến Tuyết Không giơ tay, sờ sờ đầu của nó, sau đó đầu ngón tay gõ nhẹ. Chỉ thấy! Cột sáng àu vàng bay lên, khế ước từng tấc từng tấc tan rã. Chim bằng chớp con mắt đen lay láy, kêu lên một tiếng hí dài. Yến Tuyết Không đứng bên cạnh ngọn núi, lẳng lặng nói: "Cá lớn, hôm nay ta thả ngươi tự do, hi vọng người từ nay về sau phải tự giữ lấy chính mình bảo trọng không được để người khác tiếp tục bắt lấy, cũng không thể làm hại cho nhân gian.” Chim bằng rung cánh đắc ý, phảng phất như đáp lời. Yến Tuyết Không khẽ cười một tiếng, phất tay nói: "Đi thôi, lúc này ngươi muốn chơi bao lâu đều được. " Chim bằng thả ra mấy chục con diều đủ mọi màu sắc, mang theo bọn nó xông lên mây xanh, ở trong đám mây xoay tròn tung bay, vui vẻ cực kỳ. Yến Tuyết Không nhìn, xoay người nói: "Quân Ngự ca ca, chúng ta đi nhìn dì Vệ một chút, cùng Mục tỷ tỷ nói lời từ biệt rồi lại đi sau. " Tạ Ngự Trần hỏi: "Để cho huyết thống Côn Bằng làm sủng vật chạy, không hối hận sao?" Yến Tuyết Không cười tủm tỉm nói: "Kết làm khế ước, nguyên bản chính là vì cứu nó. Huống hồ, ta không phải còn có huynh nữa sao? Đi không được, liền để huynh cõng ta. " Nghe vậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-vat-chinh-troi-dinh-dang-online/1180659/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.