“Các ngươi nhiều người khỏe mạnh như vậy, Nếu từng người lên đánh Yến Yến đánh tới trời tối cũng chưa xong, a không bằng các ngươi cùng nhau tiến lên có được hay không?” “Bồi thường cái, bảo vật chọn lương chủ, bản tọa còn không có phân rõ phải trái đến nước này. " Chưởng giáo Thiên Kiếm sơn nhìn bé con, nhất thời đau lòng đến nửa ngày sau mới nghiêm mặt nói: “Xem như ngươi nợ Thiên Kiếm sơn chúng ta một phần ân tình lớn. Nếu sau này Thiên Kiếm Sơn có gặp phải chuyện gì khó khăn thì chỉ cần ngươi dùng hết sức mình giúp đỡ không được từ chối, thế nào được hay không?” Đây cũng là quyết định của ông sau khi cân nhắc kỹ lưỡng. Kỳ thực ông cảm thấy việc nuôi tiểu lang quân từ bé cũng là một chủ ý rất tốt, Nhưng con gái ông chết sống gì cũng không chịu đồng ý nên không cần cách nào. Chưởng giáo Thiên Kiếm Sơn có chút ngẩn ra, sau khi đập tay ba lần thì nở nụ cười. Ông nắm lấy gương mặt của bé con, bất đắc dĩ nói: “Coi như ngươi còn có lương tâm, tình huống vừa nãy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Làm sao ngươi vừa đến đã đem bia đá đi rồi? Ngươi làm sao làm được như vậy?” “Yến Yến chỉ biết là tấm bia đá kia gọi là bia Vạn Kiếm, học được tất cả các công
“Được được.” Yến Tuyết Không ngay lập tức đồng ý không một chút do dự, y chạy đến trước mặt ông giơ lên bàn tay nho nhỏ của mình, ngẩng mặt lên nói: “Đập tay thề nguyện, Yến Yến sẽ giữ lời.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhan-vat-chinh-troi-dinh-dang-online/1180702/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.