Kỳ thi đình được định vào mùng Một tháng Tư tại Vũ Hoa Điện, không ngoài dự đoán, Tống Kiệm lại là bảo vệ của trường thi.
Hừ, "Trọng sinh chi ta làm bảo vệ ở cổ đại".
Dù chỉ có một ngày, nhưng kỳ thi đình do Tiêu Ứng Hoài đích thân ra đề, tự mình giám sát, không chỉ các cống sinh tham gia không dám lơ là, mà ngay cả Tống Kiệm cũng không dám, hắn phải đứng ngay đơ một chỗ trong Vũ Hoa Điện suốt cả ngày.
Tiêu Vĩnh Ninh gợi ý: “Hay là ngươi đến cầu xin hoàng huynh, xin ở lại chơi với ta đi.”
Tống Kiệm: “Có khả năng nào chuyện này là do hoàng huynh ngươi đích thân yêu cầu không?”
Tiêu Vĩnh Ninh: “Cũng đúng ha.”
Cả hai cùng ngồi trên bậc thềm trước điện, động tác đồng bộ, chống cằm.
Tống Kiệm: “Tiểu Bát, ta có hơi *emo*.”
Tiêu Vĩnh Ninh an ủi: “Đừng chữa mèo.”
An ủi xong mới sực nhớ ra mà hỏi: “Chữa mèo là gì?”
Tống Kiệm: “…”
Hắn nghĩ một lúc rồi giải thích: “Chính là hoàng huynh ngươi bắt ta làm chuyện không vui, mà ta không muốn làm.”
Tiêu Vĩnh Ninh ra vẻ đã hiểu: “Ồ ồ ồ, vậy ta hiểu rồi.”
Mùng Một tháng Tư, trời vừa hửng sáng, mấy trăm cống sinh trong Vũ Hoa Điện đã hoàn thành lễ bái điện dưới sự hướng dẫn của quan viên Hồng Lư Tự.
Đề thi hoàng đế đích thân ra được trải phẳng trên những án gỗ thấp, không lâu sau, từng trang giấy thi được mở, có người bắt đầu chấm mực vung bút.
Sau khi thi đình bắt đầu, ngoài quan viên do hoàng đế đích thân chỉ định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-dinh-phai-lam-am-ve-sao/2550567/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.