Ngày mùng bảy tháng năm là sinh thần mười tám tuổi của Tiêu Vĩnh Ninh, mà từ tháng tư nàng đã bắt đầu nhắc mãi chuyện này rồi.
Nhắc với Đan La, nhắc với các cô cô trong cung, nhắc với Tống Kiệm, thỉnh thoảng nếu có Tống Kiệm làm tiên phong lấy dũng khí, nàng còn dám đến trước mặt hoàng thượng nhắc nữa.
Chẳng qua, những chuyện nàng nhắc đến trước mặt hoàng thượng cũng chỉ có vài điều.
“Hoàng huynh, sinh thần của Tiểu Bát, huynh định tặng quà gì cho Tiểu Bát vậy?”
“Hoàng huynh hoàng huynh, vào sinh thần của Tiểu Bát, Tiểu Bát có thể đi chơi bất cứ đâu mình muốn không?”
“Hoàng huynh hoàng huynh hoàng huynh, vào sinh thần của Tiểu Bát, có thể để Tống đại nhân chơi với Tiểu Bát cả ngày không?”
Bản thân Tống đại nhân vô cùng vui vẻ, đứng bên cạnh gật đầu như gà mổ thóc.
Gật được một nửa, ánh mắt của hoàng đế quét sang.
Tống Kiệm vội vàng cúi đầu: “……”
Tiêu Ứng Hoài: “Đừng gây chuyện, đừng lén trốn khỏi cung, trẫm sẽ để Long Khiếu đi theo các ngươi.”
Nói vậy tức là đã đồng ý rồi, Tiêu Vĩnh Ninh ưỡn ngực, hùng hồn nói: “Tiểu Bát sẽ chăm sóc thật tốt cho Tống đại nhân!”
Tống Kiệm: “Hả? Ta…”
Tiêu Vĩnh Ninh đã kéo hắn chạy mất.
Lúc rời đi, Tống Kiệm còn ngoảnh đầu nhìn lại, phát hiện hoàng đế đang chăm chú nhìn vào tay Tiêu Vĩnh Ninh đang nắm lấy cánh tay hắn.
Xì…
Sao cảm giác…
“Tống đại nhân! Mau đi mau đi!”
“Ồ, ồ!”
Ngày mùng bảy, tại Hoa Anh Điện tổ chức tiệc mừng sinh thần của Tiêu Vĩnh Ninh. Những người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-dinh-phai-lam-am-ve-sao/2550566/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.