Công tử nửa vời dù có không nhận ra khuôn mặt này, cũng không thể không nhận ra bộ y phục trên người đối phương.
Là người của Thiên Sát Ty.
"Ngươi... Ngươi ngươi ngươi..."
Tống Kiệm bước lên mấy bước: "Ngươi cái gì mà ngươi? Muốn xem nắm đấm to bằng bao cát của bản đại nhân không?"
Công tử nửa vời sợ đến mức lùi lại một bước.
Cảnh tượng năm Kiến Nguyên thứ tư, Thiên Sát Ty khám xét phủ Tần vẫn còn rõ mồn một. Ngay cả cha hắn cũng thường nói, không nên dính dáng quá nhiều đến người của Thiên Sát Ty.
Hắn lùi thêm mấy bước, rồi bất ngờ quay sang tên ăn mày bẩn thỉu kia: "Bản công tử hôm nay tâm trạng tốt, không chấp nhặt với ngươi nữa, mau cút đi! Bẩn chết được!"
Tống Kiệm lại giơ nắm đấm lên: "Nói lại xem?!" Công tử nửa vời sợ đến mức lập tức cuống cuồng bỏ chạy, kéo theo cả đám tùy tùng phía sau.
Không còn gì để xem, đám đông xung quanh cũng nhanh chóng tản đi. Tống Kiệm đang định tiến lên hỏi han nạn nhân thì thấy đối phương hoảng hốt che mặt, vội vàng chạy vào con hẻm nhỏ gần đó.
Tống Kiệm có chút nghi hoặc, nhưng cũng không đuổi theo.
Đêm hôm đó, sau giờ Hợi.
Yến Ninh Cung.
Tống Kiệm đang ngồi xếp bằng trên xà nhà, Tiểu Ngũ len lén gọi hắn, nói Đan La đang đợi ngoài cửa. Hắn vỗ vỗ mông, nhảy xuống, lén lút chuồn ra ngoài.
"Tống đại nhân! Tống đại nhân! Ở đây!" Đan La hạ giọng, vẫy hắn từ một góc khuất.
Tống Kiệm nhanh chóng bước tới: "Có chuyện gì thế?"
Đan La lấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-dinh-phai-lam-am-ve-sao/2550642/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.