Sau ngày hôm đó, Karen dính lấy Tô Túc như thể thú cưng tìm thấy chủ nhân, mà phản ứng của người còn lại vẫn là hay đi sớm về muộn.
"Tô Tô vẫn chưa về nữa sao?" Đôi mắt màu lục tràn đầy phấn khởi lập tức liền trầm xuống.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"À, ừ, cậu ấy còn phải luyện tập." Nguyên bản Dương Gia là thích mỹ thiếu nam, cho nên mới nhìn không được biểu tình thất vọng kia của cậu, đã bao nhiêu lần cô thầm mắng con nhỏ thần kinh suy nhược kia rồi.
Karen bĩu môi, cậu cúi đầu buồn bã đi về phòng.
Dương Gia và La Tử Sơ nhìn nhau một cái rồi cùng nhún vai bất lực. Xem ra, đối với tiểu soái ca này, Tô Tô có một loại mị lực không lời nha, nhóc này là vậy, vị kia nhà cô cũng vậy.
"Ai, vì sao không có tiểu soái ca thích tớ?" Thật không công bằng, người theo đuổi cô đều là mấy ông chú già, cô thích shota cơ mà? Dương Gia than vãn.
La Tử Sơ cười chế nhạo: "Cậu tỉnh mộng đi, với khuôn mặt diễm lệ như tình nhân kia của cậu thì làm gì có anh bạn nào dám lại gần."
Hu hu, lớn lên như vậy cũng không phải là lỗi của cô mà.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-duoc-tinh-yeu-nho-doc-doc/99320/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.