Vân Phong cho dù đang bị phong ấn sức mạnh nhưng không có nghĩa anh là 1 người bình thường. Anh là ma vương của ma giới cho nên có thể nhìn thấy trong thang máy kia có 3 tên quỷ đầu trâu mặt ngựa ở đó. Chúng chỉ xuất hiện khi đi bắt linh hồn của người chuẩn bị chết hoặc là những nơi sẽ có người chết.
Quá đủ hiểu nếu đi vào trong thang máy này chắc chắn chỉ có 1 con đường chết. Bọn họ có chết hay không anh không quan tâm, anh chỉ biết cô gái ngốc này không thể chết được.
- Bảo Bối nếu con không muốn đi thang máy thì đi cầu thang bộ vậy. Nhưng sẽ rất mỏi chân đó vì khu bán quần áo ở tầng 5 mà chúng ta đang ở tầng trệt.
- Không can hệ. Không đi vào đó là được.
- Được, vậy chúng ta cố gắng leo cầu thang vậy. Nếu Bảo Bối mỏi chân thì nói với mẹ.
- Cô tự lo cho thân mình trước đi.
Anh lạnh lùng đi về phía sau, cô bĩu môi lẩm bẩm:
- Bảo Bối sao cứ thích nói chuyện như người lớn vậy chứ. Đã vậy không biết học của ai cái thái độ lạnh lùng đó. Thôi kệ thế mới là Bảo Bối của mình.
Vội vàng chạy đuổi theo Bảo Bối cô nói:
- Sao con đi nhanh vậy chờ mẹ nữa chứ. Hì hì, đi mẹ dẫn con lên cầu thang.
- Không cần tôi tự đi được.
- Lại bướng bỉnh nữa rồi. Đi thôi
Đằng xa tiếng khóc nức nở của đứa trẻ Nguyệt Nguyệt vọng lại:
- Mẹ! Huhu con muốn chơi với bạn xinh đẹp đó cơ. Hức,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-duoc-yeu-nghiet-ma-vuong/1491070/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.