Đã hai hôm nay Dư Dục Sâm không ra khỏi cửa, cậu giam mình ở trong phòng suy nghĩ luẩn quẩn cả ngày.
Bà Trương thấy trạng thái của Dư Dục Sâm có vấn đề bèn lùi hết mọi buổi hẹn để chuyên tâm ở nhà với con trai. Công việc bộn bề quanh năm, bà cảm giác mình đã khiến con trai thiệt thòi, nhưng trước giờ Dư Dục Sâm vẫn ngoan ngoãn chưa làm việc gì khiến bà nhọc lòng cả. Hôm trước Dư Tín Hoành nói hình như Dư Dục Sâm yêu sớm, phương diện tình cảm xuất hiện trở ngại. Thầy chủ nhiệm cũng gọi điện thoại báo thái độ học hành kỳ này của Dư Dục Sâm không ổn định, kết quả giảm sút khá nhiều. Khi ấy bà Trương không chú ý lắm, tuổi dậy thì mà, tình cảm cùng thành tích bấp bênh cũng là điều dễ hiểu. Nhưng giờ đây tận mắt trông thấy dáng vẻ Dư Dục Sâm, bà cảm thấy bản thân cần phải chú ý đến tình trạng này.
Bà chuẩn bị nói chuyện thẳng thắn với Dư Dục Sâm một hôm.
Bà Trương cầm ly nước ép trái cây mới làm đến gõ cửa phòng Dư Dục Sâm, rồi mở cửa đi vào.
Dư Dục Sâm đang nằm sấp trên bàn viết viết gì đó, thấy bà Trương vào thì ngay lập tức vội vã giấu chúng xuống dưới. Bà Trương vờ như chưa thấy gì, đặt ly nước lên bàn rồi ngồi xuống mép giường bên cạnh, hắng giọng.
“Mẹ, mẹ làm gì vậy?” Dư Dục Sâm nửa mất kiên nhẫn nửa hoảng loạn hỏi.
“Làm gì, chỉ muốn tâm sự trò chuyện với con chút thôi,” bà Trương đã sớm nghĩ ra lý do, lựa ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ki-tinh-yeu-hoc-duong/1124900/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.