Hết tiết chủ nhiệm lớp mới tới, không để ý hai người bọn họ mà đi thẳng vào văn phòng. Dư Dục Sâm và Lưu Hạo bị bỏ lại bên ngoài, đôi lúc gặp phải giáo viên quen biết còn bị chọc mấy câu, người qua kẻ lại, thực sự mất mặt vô cùng.
Cả hai đứng ngoài cửa gần một buổi sáng mới được gọi vào.
Giáo viên chủ nhiệm đang uống trà, ngay cả một ánh mắt dư thừa cũng không muốn bố thí cho bọn họ, chỉ ném ra một câu: “Tôi không quan tâm vì sao các cậu đánh nhau, mỗi người viết một bản kiểm điểm 3000 chữ. Nếu còn có lần sau, trực tiếp xách cặp cuốn xéo về nhà đi.”
Nói xong ông phất phất tay, đuổi hai người họ như đuổi ruồi.
Dư Dục Sâm cùng Lưu Hạo ra cửa. Lưu Hạo gọi Dư Dục Sâm lại, hỏi cậu có muốn đi ăn một bữa với mình không.
Tình bạn giữa đám con trai rất kỳ quái, rõ ràng buổi sáng còn đánh nhau túi bụi, buổi trưa đã gạ kèo ăn chung.
Dư Dục Sâm không hiểu sao Lưu Hạo lại lấy lòng mình, nhưng rốt cuộc vẫn đồng ý. Cậu không tin lời hứa vừa rồi của Lưu Hạo, cần phải xác minh một lần.
Căn tin chưa có người, bọn họ tìm góc vắng vẻ nhất ngồi xuống.
Lưu Hạo mở lời trước: “Tao có ông chú nhỏ, ổng cũng thích đàn ông. Nhưng sau đó không chịu nổi áp lực của xã hội và sự miệt thị từ mọi người xung quanh, đã tự sát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ki-tinh-yeu-hoc-duong/1124920/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.