Chiêu kiếm của Tư Mã Thường cực kỳ thần tốc và ảo diệu, kiếm quang tự chớp giật lưng trời, chĩa thẳng vào chưởng tâm Lỗ Thiếu Hoa.
Lỗ Thiếu Hoa không dám dùng bàn tay bằng xương bằng thịt đối chọi thẳng với mũi kiếm thép tinh vi bách luyện, nên vội thu chưởng lại, biến chiêu ứng phó.
Nhưng Tư Mã Thường đâu để cho y dễ dàng biến chiêu, bèn khoa trường kiếm phóng ra ba chiêu liền, bức bách y phải lùi lại mấy bước.
Tư Mã Thường băng lãnh lên tiếng :
- Lỗ Thiếu Hoa, hãy nói cho rõ chuyện cái đã, rồi tái đấu cũng chưa muộn.
Lỗ Thiếu Hoa cười gằn :
- Còn gì đáng nói nữa mà nói cho phí lời. Sự thể đã quá rõ ràng rồi, ngươi muốn thừa cơ hội này tỉa bớt đối thủ để dể bề tranh đoạt kho tàng Hoàng Kim thành, bộ ta không biết sao?
Nói dứt, hữu thủ đã đàn xuất một dây chỉ phong, bắn ngay bàn tay cầm kiếm của Tư Mã Thường, đồng thời tả chưởng nhã kình khí cuồn cuộn, đập vào ngực đối phương.
Đôi mắt Tư Mã Thường chớp ngời ánh phẫn nộ, trường kiếm lại vung lên, kiếm khí ào ạt, tiết giải ngay chỉ phong, lại phong tỏa cả chưởng thế của Lỗ Thiếu Hoa, vừa hằn học hỏi :
- Họ Lỗ, tại sao ngươi không nghĩ là do kẻ khác mà cứ đề quyết là ta?
Lỗ Thiếu Hoa nói :
- Ta không hồ đồ đâu. Ta biết Văn Nhân Tuấn đã hạ sát một thuộc hạ của ta, nhưng thêm hai người nữa đã tử thương vì đao kiếm, thì chính ngươi với Nam Cung Thu Lãnh đã hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-kiem-dong-giang-ho/2018953/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.