Thứ Tư , ngày 10 tháng 3 , 1943
Suốt cả đếm hôm qua , mình có thể nghe tiếng súng nổ . Mình luôn sợ tiếng súng nên mình leo lên giường Bố để cảm thấy an toàn . Súng nổ thật lớn khiến bạn không nghe cả tiếng nói của bạn .
Một đêm có những tiếng động lạ bên trong nhà . Peter đi lên tầng gác mái và tìm thấy - các bạn đoán thử xem là gì ? Cả một đoàn quân chuột khổng lồ .
Thứ Sáu , ngày 2 tháng 4 , năm 1943
Mình lại gặp rắc rối ! Đêm qua , mình nằm trên giường và đợi bố đến để cùng mình cầu nguyện . Mẹ mình bước vào phòng và nhẹ nhàng hỏi : Anne , Bố con chưa ở đây à ? Tối nay Mẹ có thể nghe con cầu nguyện được không ?
-Không đâu , Mẹ . Mình đáp .
Mẹ mình đứng dậy , đứng bên giường mình một lát , đoạn chậm rãi đi ra cửa . Bỗng nhiên mẹ quay lại , gương mặt tràn đầy đau khổ . Mẹ nói " Mẹ không muốn giận con . Mẹ không thể làm cho con yêu Mẹ !" . Vài giọt lệ lăn trên má Mẹ cho đến khi Mẹ bước ra khỏi cửa .
Mình vẫn nằm yên . Mình biết thật thô bạo khi nói thế , nhưng mình không thể nói khác đi được . Mình cảm thấy mình rất buồn cho Mẹ . Mẹ đã đẩy mình ra xa Mẹ bởi những lời nói đùa không thiện cảm .
Mẹ khóc suốt cả đêm và không ngủ . Bố không nhìn mình , nhưng mình hiểu Bố đang nghĩ gì .
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-anne-frank/564378/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.