Chương 386
Cố Kiều Niệm nhận lấy ipad.
Trên màn hình ipad hiển thị hai tấm ảnh chụp thẻ căn cước rất mờ.
Mặc dù mờ nhưng vẫn nhìn ra được đại khái dáng vẻ.
Nam mặt chữ quốc, nụ cười chất phác.
Còn nữ… tóc cắt ngắn, miệng cười ngọt ngào, trông rất giống bóng hình mơ hồ cô nhìn thấy trong mơ.
Có lẽ đúng là cô gái tóc ngắn cô thấy trong mơ thật.
Chỉ là…
“Cố Đức Hạo? Trương Ngọc Mai?” Cố Kiều Niệm nhìn tên ghi trên thẻ căn cước, chợt nhíu mày lại.
“Phải.” Chu Chu ghét bỏ gật đầu: “Em đoán là vợ chồng Cố Đức Hạo mà chúng ta quen bây giờ trước kia không phải tên này.
Lúc trước em còn nghĩ, dạo gần đây bọn buôn người hoạt động “năng suất” như vậy, sao có thể tha cho họ chứ? Hóa ra là hai tên khốn này giả dạng làm cha mẹ ruột của chị!”
Chu Chu cắn răng nghiến lợi: “Em cạn lời thật sự luôn ấy.
Bọn này biếи ŧɦái thật, gϊếŧ người, trộm con nhà người ta, lại còn dám đường đường chính chính sống dưới thân phận người nhà!”
Cố Kiều Niệm nhíu mày.
Hai mươi mấy năm trước, việc thống kê tin tức chưa được thuận tiện như bây giờ.
Khi ấy diễn ra rất nhiều cuộc tổng điều tra nhân khẩu quy mô lớn.
Đôi vợ chồng lòng dạ hiểm độc kia có lẽ là luôn lách lỗ hổng lúc đó để hoàn toàn tẩy trắng thân phận.
Nhưng…
“Nhiều năm như vậy rồi, người nhà của cha mẹ chị không đi tìm họ sao?” Cố Kiều Niệm trầm giọng hỏi.
Nếu như đi tìm thì cảnh sát có thể lần theo dấu vết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-bao-thu-cua-anh-hau-trung-sinh/1636998/chuong-386-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.