Chu Chu vì cuộc gặp gỡ của hai người.
Sắp xếp một phòng ăn vô cùng vắng vẻ riêng tư.
Trong lúc Cố Kiều Niệm đợi Cung Dịch đến.
Tức giận vì Tiêu Bắc cũng từ từ giảm xuống.
Trong phòng có một cửa sổ thủy tinh lớn, ngoài cửa sổ là chòi nghỉ mát Vũ Tạ, vô cùng tĩnh lặng.
Cố Kiều Niệm ngồi trước cửa sổ nhìn mưa như trút nước bên ngoài.
Trên mặt, cô trông có vẻ bình thản.
Nhưng trên thực tế.
Hứng thú của Cố Kiều Niệm hơi sụp đổ.
Điên rồi!
Chắc chắn là cô điên rồi!
Sao lại vì chuyện Tư Bắc chân đạp mấy thuyền mà quyết định bao Cung Dịch?
Cô và Cung Dịch như bèo nước gặp nhau.
Tuy cô cưỡng ép anh… Nhưng… cho tiền rồi mà! Cho một đôi bông tai kim cương giá trị không nhỏ rồi mà!
Thanh toán xong rồi!
Quan tâm anh rơi vào hố lửa hay không!
Thần kinh!
Chắc chắn là bị thần kinh rồi!
Cô đang sụp đổ.
Cửa phòng bao mở ra!
Cố Kiều Niệm vô thức quay đầu.
Cung Dịch mặc đồ đen từ trên xuống dưới, đội một cái mũ lưỡi trai.
Cố Kiều Niệm nhìn qua chỉ thấy đôi môi xinh đẹp và xương hàm dưới ưu việt của anh.
Chắc tác phẩm nghệ thuật cũng thế này.
Có lòng thương cảm đối với người đàn ông như vậy là lẽ thường của con người nhỉ?
Không thể xem là bị tâm thần nhỉ?
Cố Kiều Niệm nghĩ như vậy.
“Kiều Kiều, người đến rồi.
” Chu Chu nhìn Cung Dịch bên cạnh mình.
Tuy biết rất có thể anh là một con hồ ly tinh nam.
Nhưng…
Đối mặt với gương mặt này, ai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-bao-thu-cua-anh-hau-trung-sinh/1637602/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.