Chàng được tự do và đột nhiên khóc khi nhìn thấy ta.
“Chu Thúy Hoa, ta còn tưởng rằng không bao giờ được gặp nàng nữa.”
Ta đứng dậy, chàng ôm lấy eo ta, thật lâu cũng không động tĩnh.
“Ta rất muốn ăn thịt kho tàu do nàng làm, rất muốn, rất muốn.”
So với ta ở trong tù tăng hai cân thì chàng ấy lại gầy đi.
Dáng vẻ này khiến ta đau lòng.
“Vậy ta sẽ đi nấu cho huynh ăn, được không?”
Chàng không nói lời nào, chỉ dụi đầu vào eo ta, dùng sức gật gật.
Cả hai chúng ta đều thay đồ trước khi vào bếp.
Bộ quần áo ta đang mặc bây giờ là y phục tỷ tỷ của Đổng Ngọc mặc trước khi gả chồng.
Đổng Ngọc đi vòng quanh ta hai lần đánh giá.
“Thật đẹp, nghĩ tới một Chu Thúy Hoa xinh đẹp như vậy sẽ trở thành vợ ta, ta rất vui sướng.”
Trải qua chuyện này, chàng nói chuyện ngọt hơn rất nhiều.
Ta cười hai tiếng rồi xắn tay áo rộng nấu cơm cho chàng.
Như thường lệ, chàng sẽ ở bên cạnh rửa củ cải và cắt khoai tây.
Không biết từ khi nào bên ngoài bắt đầu mưa.
Cả căn bếp chỉ có hai chúng ta, cực giống một đôi phu thê bình thường.
Cũng mất rất lâu thời gian mới xong 3 món ăn 1 canh.
Đổng Ngọc bê 2 ghế đẩu và đặt chúng ở cửa.
Mỗi người chúng ta cầm một bát lớn ngồi ở của nghe tiếng mưa rơi.
Chàng được dạy dỗ rất tốt, không bao giờ nói chuyện khi ăn.
Dần dần, ta cũng hình thành thói quen này.
Bởi vì chàng luôn sang chỗ ta để ăn trực.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-cuc-kho-cua-con-gai-that/530541/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.