Nhưng Thích Tuyền không trả lời ông. Cô chỉ nhìn thẳng vào mắt Tô Dung rồi hỏi: "Cậu vẫn muốn ở lại sao?"
"Vâng. Tôi nguyện ý."
"Vậy thì, từ giờ phải tuân theo quy tắc của dương gian."
Nói rồi, Thích Tuyền rút ra một lá bùa, phẩy tay một cái, đạo bùa liền hóa thành một luồng linh lực vàng nhạt, nhập vào linh đài của Tô Dung. Giọng cô vang lên trầm ổn:
"Lập hồn thệ theo nội dung đã ghi trên bùa: Không được làm tổn hại đến bất kỳ người sống hay linh hồn vô tội nào. Nếu vi phạm, lôi kiếp Thiên Đạo sẽ giáng xuống, hồn phi phách tán."
Không hề do dự, Tô Dung lập tức quỳ xuống lập hồn thệ. Lời thề vừa cất lên, ba người nhà họ Tô còn chưa kịp phản ứng, trời trên đỉnh biệt thự đã vang lên một tiếng sấm u uẩn, mơ hồ đầy uy nghiêm.
Cùng lúc đó, Tô Dung cảm nhận được một luồng áp lực lặng lẽ dâng lên từ sâu trong linh hồn mình — từ nay trở đi, cậu sẽ luôn sống dưới sự giám sát của Thiên Đạo.
Đó là cái giá thứ hai.
Thế nhưng… cũng có một điều kỳ diệu xảy ra.
Ngay khi hồn thệ được thiết lập, quy luật luân hồi vốn từng giam cầm hồn thể của Tô Dung lập tức bị xóa bỏ. Dưới ánh sáng mờ nhạt bao quanh thân thể, hồn thể của cậu bắt đầu thay đổi — dáng vẻ dần lớn lên, từng chút từng chút một trưởng thành. Không còn là cậu bé sáu tuổi năm xưa, mà là một thanh niên hai mươi ba tuổi, diện mạo tuấn tú, khí chất thanh nhã.
Tô Lâm Hải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-hao-mon-thoi-kinh-thuoc/2754375/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.