Trong phòng, Thích Tuyền ngồi xuống ghế sofa, ánh mắt lười biếng đảo qua mọi người. Những người còn lại đều đứng, không ai dám thất lễ.
Ninh Chí lúng túng gãi đầu hỏi: "Tiền bối, t.h.i t.h.ể này... xử lý thế nào?"
May mắn tối qua cậu ta đã dùng bùa ẩn thân khi di chuyển thi thể, nếu không hôm nay tin tức đã bùng nổ rồi.
Trong giới Huyền môn, tranh chấp nội bộ thường được giải quyết ngầm. Trừ khi có người hại dân thường, mới cần phối hợp với pháp luật. Tần Nhược đã chết, Đỗ Gia Minh và nhóm bạn vẫn bình an, nên không cần làm ầm lên.
"Tháo bao ra đi." Thích Tuyền thản nhiên nói.
Trần Phi Lộc nhanh chóng làm theo. Bao tải vừa mở ra, t.h.i t.h.ể Tần Nhược hiện ra, gương mặt méo mó vặn vẹo cực kỳ kinh hãi.
Do Đào Hoa Ấn đã bị phá, sinh khí cơ thể quay về, khiến t.h.i t.h.ể trông thảm hại khôn cùng.
Trong tấm mộc bài gỗ đào, linh hồn Tần Nhược đang gào khóc thảm thiết: "Tôi muốn được siêu sinh! Tôi muốn được luân hồi!"
Cô ta chịu không nổi cảnh bản thân biến thành bộ dạng này.
Thích Lẫm cau mày, nhớ lại cảnh con quái vật này từng đứng bên cạnh em trai mình, lòng càng thêm ghê tởm.
Thích Tuyền nghiêng đầu, nhẹ giọng căn dặn: "Tô Dung, chụp lại một tấm gửi cho Noãn Noãn. Dặn con bé sau này đi học xa đừng nhận đồ uống từ người lạ."
Quản gia Tô Dung mỉm cười gật đầu, lập tức làm theo.
Thích Lẫm nhìn mà khóe môi giật giật. Rõ ràng là đang mượn chuyện dạy dỗ Thích Uyên kia mà!
Nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-hao-mon-thoi-kinh-thuoc/2754432/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.