Thích Tuyền không hỏi thêm, dời ánh mắt, rồi đứng dậy rời khỏi phòng khách.
"Chị Tuyền." – Tô Dung gọi cô lại – "Ngày kia Noãn Noãn sẽ đến thành phố Long Kinh nhập học, em muốn đi tiễn con bé."
"Tiễn tận nơi luôn sao?"
"Không ạ, con bé muốn đi tàu hỏa. Em chỉ tiễn nó ra ga thôi."
Thích Tuyền hơi ngạc nhiên:
"Nhà không có tài xế à?"
"À, con bé muốn tự trải nghiệm cuộc sống."
Cô gật đầu:
"Ừ, cũng được."
Sinh ra trong nhà giàu, quen đi xe riêng hoặc máy bay, chưa từng thử ngồi tàu hỏa, cũng là chuyện dễ hiểu.
Mộng Vân Thường
Về đến phòng, cô mới ngồi thiền được một lát thì bên ngoài có tiếng báo:
"Chị Tuyền, có cảnh sát từ thành phố tới."
Thích Tuyền mở mắt:
"Mời họ vào phòng khách."
Chỉ một lát sau, Hàn Miễn dẫn theo vài cảnh sát bước vào biệt thự. Vừa bước chân qua cửa, họ đã sững người trước khung cảnh xa hoa lộng lẫy. Quả nhiên là biệt thự đắt đỏ bậc nhất – nghe nói là nhà họ Tô đặc biệt tặng riêng cho Thích Tuyền. Quá chịu chơi.
Hàn Miễn liếc mắt cảnh cáo người đồng nghiệp bên cạnh. Người này lập tức khép miệng, không dám bàn tán gì thêm. Dù có ngạc nhiên đến đâu thì cũng phải giữ tác phong của người thi hành công vụ.
Họ đi qua hồ sen, băng qua hành lang yên tĩnh, theo bước Tô Dung tiến vào phòng khách chính được bài trí cổ kính mà sang trọng. Thích Tuyền đang nhàn nhã ngồi uống trà trên ghế sofa.
Trước khi đến, Hàn Miễn đã điều tra kỹ về cô. Mười tám năm đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-hao-mon-thoi-kinh-thuoc/2754450/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.