Người ấy cần rời khỏi cơ thể, dùng linh hồn của chính mình nhập vào thân thể bệnh nhân. Sau đó, dựa vào uy lực của thuật pháp, đi sâu vào tầng niết bàn, tìm kiếm bức tường phong ấn đang khóa chặt ký ức và linh hồn người bệnh. Chỉ khi phá được lớp phong ấn đó và dẫn dắt linh hồn trở về, bệnh nhân mới có thể sống sót.
Trong suốt quá trình, bất kỳ sai sót nào cũng đồng nghĩa với thất bại. Nguồn linh khí phải dồi dào liên tục, một khi gián đoạn hoặc lệch hướng dù chỉ là chút ít — không chỉ bệnh nhân sẽ không thể cứu, mà người thực hiện cũng khó có thể quay lại.
Phó Cửu Trọng nhờ Thích Tuyền giúp, chính là vì ông ta tin vào tu vi siêu cấp 9 mà cô từng thể hiện.
Thích Tuyền hỏi thẳng:
"Ông chắc chắn muốn dùng cách này?"
Phó Cửu Trọng thở phào nhẹ nhõm.
Cô không từ chối, có nghĩa là không bài xích cấm thuật.
"Phải. Tôi nhất định phải làm." Giọng ông trầm khàn, hốc mắt hơi ửng đỏ: "Tôi cần biết, rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì."
Cô không đáp lời ngay.
Phó Cửu Trọng nhìn cô, ánh mắt kiên quyết:
"Thích tiền bối, tôi hiểu việc này rất khó xử, nhưng tôi vẫn muốn thử một lần. Sau khi kết thúc, bất kể kết quả ra sao, một nửa gia sản của nhà họ Phó sẽ là của cô."
"Một nửa?"
Ông gật đầu, nói thêm:
"Tôi cũng phải để lại một phần cho Loan Phi."
Thích Tuyền: "..."
Cô không hề hứng thú với tài sản của người khác.
Phó Cửu Trọng như chợt nhận ra điều gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-hao-mon-thoi-kinh-thuoc/2757316/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.