Hệ thống, đang quan sát thành phố Long Kinh dần mờ xa qua kính xe, bất chợt lên tiếng:
"[Đại lão, chúng ta cứ thế mà đi luôn sao?]"
Thích Tuyền đáp thản nhiên:
"[Cậu có thể ở lại chơi thêm vài ngày nếu muốn.]"
"[Ý tôi không phải vậy.]" Hệ thống vội nói, "[Ý tôi là… Linh Sinh thật sự muốn cắt đứt hoàn toàn với nhà họ Phó sao?]"
Thích Tuyền gật đầu:
"[Nhân quả đã kết thúc rồi.]"
Hệ thống vẫn tỏ ra không nỡ:
"[Thật ra… đâu nhất thiết phải tuyệt tình như vậy?]"
"[Cậu muốn nói gì?]"
"[Anh ấy từ nhỏ đã sống khổ sở như vậy, giờ mới tìm được mẹ ruột, có thêm người yêu thương chẳng phải tốt hơn sao?]"
Thích Tuyền bật cười:
"[Không phải là không thể.]"
"[Hả? Vậy là nhân quả chưa kết thúc à?]"
"[Nhân quả ở đây là ơn sinh thành của Phó Cửu Ca. Linh Sinh đã cứu bà ấy, coi như đã trả hết. Sau này anh ấy không còn phải gắn bó với nhà họ Phó nữa, cũng không cần vì họ mà dốc lòng cống hiến. Còn về tình cảm mẹ con, thì phải xem duyên số.]"
"[Thì ra là vậy! Nhưng... sao ngài không nói rõ với nhà họ Phó?]"
"[Phó Cửu Ca đã biết thân phận thật của Linh Sinh. Bà ấy không muốn con mình bị kéo vào những ân oán đó. Có thể bà ấy chưa biết thể chất đặc biệt của Linh Sinh, nhưng bản năng của một người mẹ vẫn khiến bà ấy muốn bảo vệ con. Nhà họ Phó là một gia tộc lớn, không phải ai cũng tốt đẹp.]"
"[Vậy từ nay Linh Sinh sẽ ở biệt thự Lâm Hồ luôn sao?]"
Thích Tuyền mỉm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-hao-mon-thoi-kinh-thuoc/2757326/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.