Linh Sinh gật đầu đầy hứng thú, đôi mắt long lanh ánh sáng. Anh hơi nghiêng người, hai tay đặt chồng lên đầu gối trái của Thích Tuyền như che chở, rồi không nói một lời, tựa cằm lên mu bàn tay, nhìn cô đầy chăm chú.
Thích Tuyền nhướng mày bật cười: "Lấy đâu ra kiểu tạo dáng này vậy?"
Linh Sinh không trả lời, chỉ nhìn cô không chớp mắt.
Hệ thống sững sờ: [Đại lão! Là lúc cô khiến Lỗ Giáng tự bạo ở Quy Nguyên Tông đó!]
Thích Tuyền khẽ cười: [Nhưng trong tất cả loại bùa chú tôi học, không có loại nào giúp bao bọc năng lượng tự bạo được cả.]
[Hả? Vậy làm sao mới được?]
[Có thể thử chế tạo bùa mới.]
Cô luôn thích khám phá và sáng tạo, phù chú không thể mãi dậm chân tại chỗ. Linh Sinh vừa đưa ra một hướng đi mới, nếu thực sự tạo được loại bùa đó, sau này khi đối mặt với kẻ tự hủy sẽ có thêm cách ứng phó.
Cô nghiêm túc gật đầu: "Ý tưởng không tệ. Vậy thử cách của anh trước đi, cùng nghiên cứu với tôi."
Linh Sinh cong mắt cười như ánh trăng vỡ vụn trong nước.
Ngoài cửa, quản gia Tô cất tiếng gọi: "Đại sư, cơm tối đã chuẩn bị xong rồi."
"Tới ngay."
Thích Tuyền vươn tay nhéo má Linh Sinh, cười híp mắt: "Ăn xong rồi tính tiếp chuyện chế bùa."
Linh Sinh ngoan ngoãn rời tay khỏi đầu gối cô, đứng dậy đi theo.
Bữa tối hôm nay đúng chuẩn khẩu vị Thích Tuyền. Quản gia Tô không biết đã luyện tay nghề từ bao giờ, món nào cũng ngon lành, khiến cô ăn tới căng bụng.
Sau khi dùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-hao-mon-thoi-kinh-thuoc/2757341/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.