Giang Minh Viễn có được câu trả lời vừa ý thì trở nên ngoan ngoãn hơn rất nhiều, cánh tay quấn ở bên eo cũng buông lỏng một chút, Trình Hoan cuối cùng cũng có chút không gian hoạt động.
Cô khẽ nhúc nhích, thả lỏng đôi chân ngồi có hơi tê dại của mình, người phía sau cô cứ như một con cún con khẽ ngửi lên cổ cô, hơi thở tỏa ra khiến người ta hơi nhột.
Trình Hoan vỗ vỗ lên cánh tay ở trên eo mình, người đàn ông hừ một tiếng, đôi môi dán trên cổ di chuyển sang vị trí khác.
"Buông tay, uống canh giải rượu trước đã."
"Ừ." Vẫn là âm thanh đơn điệu đó, lần này hình như đã nghe được rồi. Một lát sau, cánh tay đang ôm lấy eo cô cuối cùng cũng buông ra.
Trình Hoan đứng dậy trước, bước vài bước để làm dịu đôi chân đã cứng ngắc của mình, thở dài nhẹ nhõm, bưng bát canh giải rượu lên thử độ ẩm.
Để lâu như vậy, canh giải rượu đã hoàn toàn không còn nhiệt độ, sờ vào bát còn thấy hơi lạnh tay. Thứ này chắc chắn là không uống được nữa, Trình Hoan chuẩn bị làm lại một phần, cô bưng cái bát lên quay lại nói với Giang Minh Viễn: "Anh đợi ở đây một chút, em làm lại một bát canh giải rượu cho anh."
Người đàn ông không có phản ứng gì, cứ nhìn cô chằm chằm như vậy. Đến khi cô xoay người chuẩn bị đi lại lập tức đi theo.
Anh uống say nên khả năng giữ thăng bằng hơi kém. Không vội vàng thì còn được, một khi sốt ruột nóng nảy liền đụng vào bàn trà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/2083956/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.