"Tôi đã biết." Giang Minh Viễn nhàn nhạt gật đầu, đôi mắt cũng không chớp một cái.
Anh dẫn Tinh Tinh lên lầu, đẩy cửa văn phòng ra, quả nhiên nhìn thấy trong văn phòng nhiều thêm một người.
Là mẹ ruột của ông chủ, Cố Minh Lệ ở chỗ này được đối xử không tồi, vừa tới liền có trợ lý pha cà phê cắt đĩa trái cây, chẳng qua Giang phu nhân hiển nhiên không có hứng thú đối với thứ này, bà ngồi trên sô pha, thẳng sống lưng, hàm dưới khẽ nâng, mang theo ưu nhã phảng phất dung nhập vào trong máu.
"Mẹ." Giang Minh Viễn đem Tinh Tinh buông xuống, chào hỏi bà, sau đó cúi đầu giới thiệu với Tinh Tinh: "Đây là bà nội."
"Bà nội?" Tinh Tinh nghi hoặc, cậu ngẩng đầu lên, nhìn ba hỏi: "Là mẹ của ba sao ạ?"
Cậu nhớ rõ bên trong nhạc thiếu nhi trường học dạy chính là nói như vậy.
"Không sai." Giang Minh Viễn nắm tay cậu đi qua, thấp giọng nói: "Là mẹ của ba, Tinh Tinh phải kêu bà nội."
Tinh Tinh ngoan ngoãn "a" một tiếng, mở to đôi mắt, đối với Cố Minh Lệ kêu: "Bà nội."
"Aiii." Đối với cháu trai, thái độ của Cố Minh Lệ có thể xưng được với ôn nhu, bà nhỏ giọng nhẹ nhàng lên tiếng, khóe miệng giương lên một độ cung vừa vặn, bàn tay được bảo dưỡng tốt vươn ra, lôi kéo Tinh Tinh đưa cậu tới trước người: "Kêu Tinh Tinh phải không? Bà nội vẫn là lần đầu tiên gặp con đấy."
Tinh Tinh gật đầu, biểu tình hơi ngượng ngùng, đối với cái người thân xa lạ này, khi cậu ở chung có vẻ tự nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/2083974/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.