Giống như "phòng chỉ huy tác chiến", người chờ muốn chơi ở đây cũng rất nhiều, con trai trời sinh thích s.ú.n.g ống, Tinh Tinh cũng thích, nhảy trong lòng ba cậu muốn đi chơi súng.
Giang Minh Viễn bị cậu nhảy thiếu chút nữa ôm không được người, duỗi tay vỗ một cái trên m.ô.n.g nhỏ của cậu mới làm người an tĩnh lại, Tinh Tinh nhìn anh, bắt đầu giả vờ đáng thương: "Ba con muốn đi chơi cái này.
"Đặc biệt muốn!" Cậu nghẹn nghẹn, lại toát ra ba chữ gia tăng cảm tình.
"Ngoan, chờ xếp hàng đến chúng ta liền có thể chơi."
Tiểu gia hỏa còn không làm: "Chính là hiện tại con liền muốn chơi."
Nơi này người xếp hàng không ít, mỗi người có thể b.ắ.n mười phát súng, hơn nữa còn thời gian mang đồ bảo hộ, ít nhất cũng phải đợi một giờ mới có thể đến lượt bọn họ.
Giang Minh Viễn một tay ôm người, nhéo mũi, thở dài buông Tinh Tinh xuống, đi đến bên cạnh người xếp hạng đẳng trước, nói gì đó.
Cách khá xa, Trình Hoan nghe không rõ anh nói cái gì, chỉ có thể nhìn thấy động tác rút ví của anh, một lát sau, anh đi tới, nắm tay con trai, nói với Trình Hoan: "Được rồi, chúng ta đi thôi."
Anh đi đến bên cạnh người xếp hạng đẳng trước, người nọ tránh ra một vị trí, để cho bọn họ đứng vào, người nhường vị trí lại đi đến cuối cùng xếp hàng.
Bởi vì trao đổi vị trí, lợi ích của người phía sau không chịu tổn hại, cho nên cũng không ai nói cái gì. "Anh cho hắn bao nhiêu tiền?" Trình Hoan hơi tò mò.
"Một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/2084048/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.