Nghe được câu trả lời chắc chắn, Trình Hoan có chút vui vẻ, cô đẩy cửa kính nguyên hình, ôm con trai từ bên trong ra, lại hỏi Giang Minh Viễn: "Chúng ta đi chỗ nào trước?"
Giang Minh Viễn nói: "Trước tiên đợi lão Lưu một lát."
Lão Lưu cũng ở khách sạn này, thuê biệt thự cách vách bọn họ, hình một cái máy bay trực thăng.
Ba người đợi ở cửa một lúc, liền thấy một nhà lão Lưu, lão Lưu và Lưu phu nhân đi phía trước, con trai bọn họ đi theo phía sau.
Hai đám người gặp mặt, thương lượng một lát, liền quyết định đi doanh địa đóng quân trước, lão Lưu làm lính mấy năm, rất quen thuộc, có thể làm dẫn đường cho bọn họ.
Doanh địa đóng quân đã đổi thành một viện bảo tàng, doanh trại ban đầu chính là sảnh triển lãm. Mấy người lái xe tới đích, từ khi bắt đầu xuống xe, miệng lão Lưu chưa từng dừng lại.
Ở cửa ra vào: "Trạm gác ở cửa này lúc tôi tham gia quân ngũ còn chưa có, chắc chắn sau này mới xây.
Đi vào cửa thấy cây: "Ai! cái cây này vẫn ở đây từ lúc tôi tham gia quân ngũ, trên đảo thiếu nước ngọt, lúc trời mưa chúng ta đi hứng nước, lưu trữ để tưới nó, không nghĩ tới đã lớn như vậy rồi."
Tới doanh trại: "Lúc ấy tôi ở lầu 3, một phòng tám người ở, đợi lát nữa chúng ta đi xem, cũng không biết hiện tại phòng còn ở đây không.
Trong doanh trại đã không lớn giống trước đây, bị phân cách thành từng phòng triển lãm, trên bàn dùng kính vây quanh để rất nhiều đồ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/2084049/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.