Anh cẩn thận nghĩ lại những việc trải qua ngày hôm qua ở chung, suy đoán khả năng chuyện liên quan đến đống quần áo kia, chẳng lẽ Trình Hoan không thích trong nhà mình có quần áo đàn ông? Giang Minh Viễn nhíu mày, đoán không ra rốt cuộc là chuyện gì, nghĩ nghĩ, liền đi xin con trai mình giúp đỡ.
"Bảo bối, con có thể giúp ba một việc không?"
"Việc gì ạ?"
"Là như thế này, ba không cẩn thận chọc mẹ tức giận, nhưng không biết tại sao mẹ tức giận, Tinh Tinh có thể giúp ba hỏi một chút không?"
"Ba, ba thật ngốc." Tinh Tinh phun tào: "Mẹ tức giận con đều biết nguyên nhân.
Giang Minh Viễn: "..." Bị chính con trai mình xem thường?
"Tinh Tinh thật thông minh." Con trai còn có chỗ hữu dụng, Giang Minh Viễn cũng không thể tức giận với cậu, anh ở đầu kia điện thoại ôn tồn: "Tinh Tinh thông minh có thể giúp ba chuyện này không?"
"Được ạ." Tuy rằng ba rất ngốc, nhưng Tinh Tinh cũng rất yêu ông ấy, tuy cậu còn nhỏ, nhưng cũng biết tầm quan trọng của việc gia đình hài hòa, vì thế vỗ n.g.ự.c bảo đảm: "Ba, ba yên tâm, con biết liền nói cho ba!"
"Vậy nhờ cậy bảo bối." Giang Minh Viễn nhấp khóe môi: "Ba chờ tin tốt của con."
Kết thúc cuộc nói chuyện với Tinh Tinh, Giang Minh Viễn một lần nữa đem tinh lực đặt trên công việc, mỗi dịp cuối năm đều là thời điểm bận rộn nhất một năm, phải tổng kết sự phát triển trong một năm, đặt ra mục tiêu năm tiếp theo, mỗi ngày có vô số văn kiện phải xem, mở cuộc họp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/2084088/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.