Ánh sáng chiếu lên người Dung Mộc, hắn ta mặc một trường bào đơn giản, khuôn mặt thanh nhã, khí chất vô cùng sạch sẽ.
Diệp Sở thấy rõ khuôn mặt của người nọ.
Trong lòng nàng căng thẳng.
Là Mạc Thanh Hàn.
Hắn dùng khuôn mặt của Dung Mộc, đi đến Diệp Công Quán.
Bất an nơi đáy lòng của Diệp Sở đã được làm rõ.
Ánh mắt Mạc Thanh Hàn lướt qua khuôn mặt Diệp Sở.
Tầm mắt hai người giao nhau.
Diệp Sở nắm chặt tay, móng tay đâm vào bàn tay, cơn đau lờ mờ truyền đến.
Sau đó là con lạnh táp vào xương.
Kiếp trước và kiếp này, kẻ thù hai đời, đang đứng trước mắt nàng tại giờ phút này.
Diệp Sở vô cùng hận.
Nhưng nàng cần phải làm như không biết Dung Mộc là Mạc Thanh Hàn.
Mạc Thanh Hàn cực kỳ nhạy bén, nếu nàng có bất kỳ biểu hiện bất thường nào, đều sẽ khiến hắn nghi ngờ.
Với nàng mà nói, hiện tại hắn chỉ là một đại phu ở Đức Nhân đường.
Tay Diệp Sở bỗng buông lỏng.
Diệp Sở rũ mắt, thu liễm cảm xúc.
Giây tiếp theo, nàng nhìn qua, đáy mắt cực kỳ bình tĩnh.
Diệp Sở đi đến bên cạnh Tô Lan, ngừng bước chân.
Dung Mộc vẫn chưa nhận ra chuyện gì sai, ngữ khí hắn ta ôn hòa: "Diệp nhị tiểu thư."
Diệp Sở nhàn nhạt mà nói: "Dung đại phu."
Tô Lan nghe thấy hai người chào hỏi, thuận miệng hỏi một câu: "Các ngươi quen biết sao?"
Giọng nói Dung Mộc bình tĩnh: "Chúng ta từng cứu cùng một người."
Hắn ta cố ý nói như vậy, nghe qua như hắn ta rất thân quen với Diệp Sở.
Trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-nuong-chieu-nu-phu-thoi-dan-quoc/1754297/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.