Editor: Kẹo Mặn Chát Dorian vẫn còn run rẩy khi được kéo vào trong cabin trực thăng, anh quấn chặt mình trong chiếc áo ngủ cũ và áo blouse trắng đã ướt đẫm nước biển, hai hàm răng không kìm được va vào nhau run lên cầm cập vì lạnh. "Anh không sao chứ?" Ai đó đã đưa cho Dorian một tấm chăn, "Tôi là đội trưởng đội cứu hộ, Daniel." Dorian ngẩng đầu liếc nhìn người đối diện, từ trang phục của người nọ có thể thấy anh ta chắc hẳn là người trong quân đội. Trên chiếc trực thăng này, ngoại trừ anh ta và phi công ra thì còn có ba thành viên khác. Trong đó có hai người đen kính râm, mặc đồng phục quân nhân giống như Daniel, người còn lại là một cô gái, thoạt nhìn giống như nhân viên y tế. Dorian liên tục hít thở thật sâu để trấn an mình rằng không sao cả, anh đã an toàn. "Tôi... Tôi ổn, cảm ơn anh, Daniel." Dorian nhận lấy tấm chăn nhưng do tay quá run nên ngay sau đó anh đã bất cẩn làm rơi tấm chăn xuống đất. Nữ nhân viên y tế đã giúp anh đắp nó lên người và nói với anh, "Quần áo của anh bị ướt hết rồi, anh phải cởi chúng ra, nếu không anh sẽ bị bệnh đấy. Anh có bị thương không? Anh có cần tôi giúp không?" Tiếng ồn của hệ thống cánh quạt trực thăng đã át đi lời nói của cô. Dorian ngây người nhìn cô, vô thức gật đầu một cái, cho đến khi đối phương vươn tay kéo cổ áo ngủ của anh xuống thì Dorian nhận ra cô định c** q**n
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-quan-sat-nguoi-ca/2909268/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.