Giang Hạ chờ xe ở ven đường, hết lần này tới lần khác rất ít xe. Thấy chiếc xe suv màu đen quen thuộc đang từ bãi đậu xe đi tới, trên đường lại không có bóng dáng chiếc xe taxi nào.
Nhưng mà lúc này, lại có chiếc Passat vượt qua xe Trình Dật Tu, két một tiếng dừng trước mặt Giang Hạ.
“Quản lý Giang, lúc này không tiện gọi xe, tôi đưa cô về!”
Dĩ nhiên là Chu Sâm, Giang Hạ nhìn chiếc xe đằng sau đã giảm tốc độ, không hề nghĩ ngợi nói: “Vậy thì cảm ơn Chu đội.” Nói xong mở cửa lên xe, một chút cũng không chậm trễ.
Chu Sâm thấy Giang Hạ không từ chối, trong lòng mừng thầm. Lần trước anh đã đưa Giang Hạ về nhà, cho nên biết rõ địa chỉ, lúc này khởi động xe xuất phát.
“Hôm nay Chu đội vì chuyện nhà hàng Trung Quốc nên mới tan làm muộn sao? Thật sự là ngại quá.” Giang Hạ nói xin lỗi.
Bên trong xe vốn mở nhạc, Chu Sâm vươn tay vặn âm lượng nhỏ nhất. “Chuyện này vốn là công việc của tôi, hơn nữa chuyện này cũng không thể trách cô. Nghe nói cô còn bị Mã tổng phạt tiền thưởng tháng này?”
Nhắc tới tiền thưởng, toàn thân Giang Hạ giống như không có khí lực. “Haizz, tháng sau sợ là trái táo cũng ăn không nổi.”
Chu Sâm nghe vậy cười ha ha hai tiếng, “Xem ra quản lý Giang rất thích ăn táo.”
Giang Hạ cũng cười, lúc quay đầu nhìn phía ngoài cửa sổ xe, nhìn qua gương thấy chiếc xe quen thuộc.
Chiếc xe kia không nhanh không chậm theo sát bọn họ, Chu Sâm đi chậm, anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-theo-duoi-vo-cua-anh-chang-dau-bep/609005/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.