Giờ khác xưa rồi, Tề Kha Hàn đắc ý tưởng mình đã chiếm được một chỗ cắm dùi trong lòng Mạnh Triều Nhân, rốt cuộc không cần khúm núm trước mặt Tả Linh Xuyên nữa. Vì vậy hắn dần trở nên càn rỡ, trước kia toàn lén lút liên hệ với Mạnh Triều Nhân sau lưng Tả Linh Xuyên, còn giờ đã có thể quang minh chính đại đưa trà sữa và quà vặt cho Mạnh Triều Nhân ở nơi công cộng, trắng trợn đến nỗi thầy chủ nhiệm cũng biết hắn "yêu sớm".
Nhưng chẳng ai ngăn cấm cả.
Mạnh Triều Nhân là học sinh cá biệt.
Con gia đình đơn thân, trước đây bị rối loạn cảm xúc, rất khó quản lý.
Vì vậy chỉ cần không phạm lỗi nghiêm trọng thì giáo viên sẽ không phê bình cậu.
Hơn nữa dù có mời phụ huynh thì mẹ cậu cũng chẳng bao giờ đến.
Trong mắt các giáo viên, Mạnh Triều Nhân yêu sớm có vẻ là một điều tốt.
Rốt cuộc cậu đã cắt bỏ mái tóc dài trái với nội quy trường học, mỗi ngày đều làm bài tập đầy đủ, điểm số tiến bộ đều đặn, còn bắt đầu tham gia hoạt động tập thể của lớp, cũng không viện cớ để nghỉ học thể dục nữa.
Tả Linh Xuyên vừa cầm khăn lau mồ hôi trên cổ vừa giương mắt nhìn Mạnh Triều Nhân ân cần đưa nước đá cho y, hờ hững nói: "Không cần đâu, cậu uống đi."
Mạnh Triều Nhân cũng mặc đồ chơi bóng, dưới quần đùi là đôi chân khẳng khiu chẳng có chút cơ bắp nào, làn da trắng hơn bọn họ hai tone. Lúc thi đấu y và Mạnh Triều Nhân ở chung đội, rõ ràng có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-thuan-duong-cho-con/574667/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.