Khôn nhìn thấy biểu tình sung sướng trên mặt Tiếu Tiếu, đắc ý mà quơ quơ cái đuôi, hơn nữa còn dùng cái đầu hổ thật lớn cọ cọ đầu bạn lữ, sau đó lại biến trở về hình người.
Động tác liên tiếp này thật sự khiến ba người sợ mất mật, hồi lâu cũng không có ai lên tiếng, cuối cùng vẫn là vị bác sĩ tâm lý Chu Đồng này có trái tim cứng rắn hơn một chút: "Đinh....Đinh Tiếu, hắn là...hổ tinh"
Đinh Tiếu run rẩy khóe miệng, nhưng hình như mình lúc đầu cũng nghĩ giống như vậy thì phải: "Sức tưởng tượng của anh thật phong phú, tôi nhớ rõ trên mạng có viết không ít tiểu thuyết về thú nhân, các anh chưa đọc qua à?""
Đinh tuấn lập tức "Nhấc tay lên tiếng": "Tôi! Tôi đã đọc qua! Đây là thú nhân sao! Thật sự có thú nhân à!!!" Nhưng vì quá mức chấn động, hơn nữa hình thái bề ngoài của Khôn quá bưu hãn, cho nên cho dù y rất tò mò, cũng không dám tiến lại nhìn gần, y cứ cảm thấy, hiện tại nhìn Khôn, liền có chút sợ hãi.
Đinh Tiếu cười nói: "Đương nhiên là có thú nhân, nhưng không phải là hiện tại, mà là ở mấy tỉ năm sau, cụ thể bao lâu tôi cũng không rõ, nhưng tôi ở bên kia, trong kho của Long Vương thấy được không ít sách hiện đại, xem ngày gần nhất là hơn 1000 năm sau.""
Chu Đồng nhếch lên khóe miệng: "Đó chính là nói tận thế cách chúng ta còn rất xa!"
Đinh Tiếu hắc tuyến: "Dù sao tôi chính là xuyên tới thế giới thú nhân, được một đôi phu phu nhặt được, Khôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-xuyen-viet-suu-tam-my-thuc/184028/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.