Ăn uống no đủ, mọi người thông thường sẽ không muốn hoạt động, mặc kệ là những giống đực đó như thế nào, ít nhất Đinh Tiếu một chút đều không muốn dịch bước.
Dựa vào cánh tay Khôn, ôm lấy Bạch Đoàn Nhi đang ngủ say vô cùng trong lòng ngực, Đinh Tiếu lúc này mới đem lực chú ý tới vách động xung quanh.
Hình như...thật sự có dấu vết của con người! Trên vách động tuy cũng rất có nhiều cục đá, nhưng đại đa số đều không có góc cạnh. Nếu nói những thứ này đều là thạch nhũ gì đó cậu sẽ không cho là vậy, này rõ ràng đều là nham thạch cứng rắn mà. Càng khiến cậu sinh ra hoài nghi, là những cục đá này càng nhìn càng cảm thấy có tính quy luật.
Ước chừng cứ cách bảy đến tám khối sẽ có một viên đá hình tròn, tuy liếc mắt một cái thì thấy lung tung rối loạn, nhưng một cái sơn động tự nhiên, trên vách lại có hòn đá nổi lên sao?
"Khôn, chỗ sâu nhất mà các anh đi, động bích cũng là những cục đá đan xen thế này à?"
Khôn trả lời: "Bên trong có chỗ rất bằng phẳng, cục đá này có tác dụng gì sao?" Cũng không phải là có thể ăn chứ?
Rất bằng phẳng?
"Khôn, hôm nay chúng ta trước đừng về nữa, em muốn nhìn một chút sơn động này sâu bao nhiêu. Có lẽ nơi này sẽ có đồ vật anh muốn tìm."
Khôn ca nghe thấy điều này, lập tức tinh thần tỉnh táo, ý tứ Tiếu Tiếu nói, hắn là nghe được rõ ràng, khi ngâm suối nước nóng Tiếu Tiếu đã nói với mình, con cự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-xuyen-viet-suu-tam-my-thuc/184062/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.