“Đau, Lily, đau!” Nữ tiến sĩ trẻ tuổi ấn vào bàn tay trên vai mình, “Cậu mà ấn mạnh nữa là tớ không đi cứu người được đâu.” Cô gái tên Lily quay sang ấn vào ngực mình, bàn tay đặt trên tấm vải trắng rũ xuống. Phí Lâm đột nhiên nghe thấy tên mình, trong một trường hợp như vậy, tên mình được người đó nói ra, vậy mà anh lại nảy sinh một chút lo lắng. Phí Lâm từ từ quay người lại, cách xa hai ba mươi mét, ánh mắt anh và người kia chạm nhau trong ánh nắng vàng rực. Ấm áp, tha thiết, nồng nhiệt, mạnh mẽ, thậm chí là thành kính… phải miêu tả như thế nào đây? Phí Lâm gần như muốn tan chảy trong ánh mắt đó. Vì vị trí không đủ, những sinh viên không phải năm cuối chỉ có vài chỗ ngồi đại diện ở phía cuối, những sinh viên muốn xem náo nhiệt thì vây quanh các bậc thang hình tròn quanh sân vận động, không khí hừng hực. Máy chiếu ở hai bên khán đài chiếu hình ảnh Thẩm Biệt đứng thẳng, ánh mắt cố định ở một chỗ và nụ cười nhàn nhạt trên khuôn mặt, cộng thêm câu “Phí Lâm” vừa rồi được hắn thốt ra, tất cả những điều này đủ để khiến những sinh viên y khoa Giang Châu từng nghe truyền thuyết về thần tiên phải sôi trào. “Má nó! Người đàn ông này ăn thuốc chống lão hóa à?” Một sinh viên năm ba hét lên, “Nghe nói tấm ảnh được truyền lại kia là lúc anh ấy 15 tuổi? Lúc đó tôi còn chưa ra đời hu hu hu!” “Muốn chết quá! Tấm ảnh kia đã làm mờ đi vẻ đẹp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-yeu-tham-cua-bac-si-tham/1892740/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.