“Không sao đâu, Thẩm Biệt, anh đừng bận tâm, điều dưỡng trưởng sắp xử lý xong rồi.” Phí Lâm vì cảm giác nóng rát của dầu hoa hồng mà nheo mắt trái, như đang nháy mắt với Thẩm Biệt. Lồng ng.ực Thẩm Biệt phập phồng rồi dần dần dịu lại, cuối cùng vẫn là lặng lẽ buông nắm đấm ra, giọng trầm khàn nói một câu “xin lỗi”, ánh mắt quan tâm. “Chuyện nhỏ thôi, là do tôi mới để ý thấy anh không thích dính người.” Thuốc đã bôi xong, Phí Lâm nói một tiếng cảm ơn với Trình Tĩnh, đứng thẳng dậy bước ra khỏi quầy y tá, đứng trước mặt Thẩm Biệt: “Sau này giữ khoảng cách nhé, ha ha.” Thẩm Biệt nhất thời nghẹn họng, không ngờ Phí Lâm lại lái sang chuyện này, nghĩ lại phản ứng của mình, cậu ấy nghĩ như vậy cũng hợp tình hợp lý. Chỉ là, cái câu “sau này giữ khoảng cách” này nghe thế nào cũng không lọt tai, trái tim vốn dĩ đang gợn sóng bỗng càng thêm rối bời. Trình Tĩnh nhanh nhẹn thu dọn đồ đạc, cô ấy một lòng nắm bắt công việc của mình, cố gắng giữ mối quan hệ tốt với Thẩm tiên Phí thần trong truyền thuyết, so với những người khác trong khoa, thái độ của cô đối với Thẩm Phí có vẻ bình thường hơn nhiều. Cô hỏi Thẩm Biệt: “Giáo sư sao lại quay lại vậy ạ?” Phí Lâm về văn phòng, ánh mắt Thẩm Biệt dõi theo bóng lưng anh, ngập ngừng đáp: “Chiều có buổi học ở khoa, tôi quên mất, rồi lại nhớ ra.” Một phút sau, hai người ngồi trong văn phòng, cách nhau một cái máy tính, không nhìn thấy mặt đối phương,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ky-yeu-tham-cua-bac-si-tham/1892787/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.