An Nguyễn Nguyễn kéo An Tiểu Cẩm thu xếp cả đêm để ngày hôm sau cùng cha đi thành Phú Dương. Kết quả An lão gia mê rượu, cùng lão quản gia uống say khướt, ngày hôm sau dậy muộn.
Khi An Nguyễn Nguyễn vào viện tìm An lão gia thì ông vừa tỉnh lại một lúc, ông gõ cái đầu choáng váng nói: “Không phải con nói hai hôm sau mới khởi hành à?”
“…” An Nguyễn Nguyễn không biết là hạ nhân chưa truyền lời hay là cha nàng giả vờ hồ đồ, tâm tình nhảy nhót được đi du ngoạn lập tức biến mất.
An lão gia lén quan sát con gái, sợ con gái không vui sau này không ủ rượu cho mình uống nữa. Tối qua ông còn nghĩ nếu cầm rượu kia đi bán sẽ phát tài đó.
An lão gia cẩn thận hỏi: “Không thì bây giờ cha sai người chuẩn bị, buổi trưa chúng ta xuất phát?”
Chút tâm tư của An lão gia đương nhiên An Nguyễn Nguyễn vẫn đoán được. Nàng chắp tay sau lưng làm ra vẻ một lúc, vẻ mặt miễn cưỡng nói: “Được rồi, vậy cha nhanh lên.”
Chờ An lão gia sai người đi thu dọn hành lý nàng mới ra khỏi viện chạy đi tìm Lâu Tâm Nguyệt. Kết quả mới ra cổng An phủ thì có người chạy tới: “Nguyễn Nguyễn tiểu thư, cô chịu ra rồi, tiểu nhân ở đây chờ cô lâu lắm rồi.”
An Nguyễn Nguyễn thay đổi sắc mặt, nói: “Thư nhị sao hả?”
“Công tử không có gì.” Thư Hòa nhìn chiếc xe ngựa dừng trước cổng An phủ, “Là công tử nghe nói cô muốn đi thành Phú Dương, nghĩ lại từ nhỏ đến lớn công tử chưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-mot-ten-ngoc-la-hoang-de/1301541/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.