Dịch: Hoangtruc
Đêm xuống, trong phòng của Độc Nhãn Long vang lên tiếng nâng ly cạn chén, Từ Ngôn cùng Phỉ lão tam cũng đang ngồi bên cạnh cạn ly chè chén.
Độc Nhãn Long cầm cái chén to, phóng khoáng uống một hớp cạn sạch rồi hô lên một tiếng thoải mái. Lập tức một tên vạm vỡ ngồi cạnh gã lại đổ đầy chén rượu.
Một bàn đầy rượu và thức ăn, bốn người uống đến tận hứng.
Sau ba tuần rượu, Độc Nhãn Long mới cười hắc hắc nói: "Từ gia, sau này khu Tây chính là của chúng ta rồi a. Lúc trước có mấy nữ đệ tử đi theo Chấn Thiên Hổ, nếu Từ gia vừa mắt thì cứ thu hết các ả vào, coi như có người hầu hạ. Ta đây tuy có thèm thuồng lâu rồi nhưng vẫn chưa dám xuống tay đấy, hắc hắc hắc hắc."
"Khu Tây còn có nữ nhân sao?" Từ Ngôn cũng bày đặt thể hiện dáng vẻ tham lam hỏi: "Đã là hảo ý của Long gia, tại hạ cung kính không bằng vâng mệnh vậy."
"Sau này có chuyện tốt gì, nhất định Độc Nhãn Long ta sẽ chia cho Từ gia một nửa. Có nữ nhân sẽ đưa cho ngươi trước, chờ Từ gia nghịch chán chê thì ta hưởng sau là được. Đây mới gọi là huynh đệ nha, ha ha ha."
Phụng bồi Độc Nhãn Long bằng một nụ cười dữ tợn, Từ Ngôn tay cầm một cái đùi gà ngoạm một miếng to, ăn đến nước mắt giàn giụa đầy thoải mái.
Vì Từ Ngôn đã dùng huyết thệ làm chứng nên Độc Nhãn Long hoàn toàn yên tâm. Với gã, Thần Võ pháo thu nhỏ đầy trân quý, cho nên có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-ngon-thong-thien/2304437/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.