Tờ mờ sáng, ở trước cổng thành đế đô, một đội quân gồm năm mươi vạn người thân mang đầy đủ trang bị đang xếp hàng chỉnh tề.
Khuôn mặt ai nấy đều toát lên một vẻ nghiêm nghị khác thường.
Dẫn đầu bọn họ chính là Trác Phàm, Dương Thương, Thiết Trường Cung cùng ba vị gia chủ.“Đây đã là trận chiến cuối cùng, một khi kết thúc tất sẽ có bên thắng bên thua.
Thắng trận này các ngươi sẽ có được chiến công to lớn.
Các ngươi kiêu ngạo là quân đội tinh nhuệ của hoàng thất thì hãy chứng minh để cho ta có thể tự hào vì các ngươi.”Dương Thương bay ra đứng giữa đội hình trên không trung, âm thanh vang vọng gào thét tràn đầy sĩ khí.
Đám binh sĩ nghe vậy liền lập tức giương cao vũ khí hô ứng la to.So với việc cổ động binh lính, Trác Phàm quả thật không bằng vị Dương tướng quân này.
Hắn nhìn về phía Hắc Bạch Dạ Xoa ở trên tường thành khẽ gật đầu bay lên.
Đám người của liên minh ba nhà nếu so về lực chiến đương nhiên không bằng cho nên chỉ cầm lấy cơ quan ám khí của Đường Môn cùng cung tiễn hỗ trợ từ xa.“Các binh sĩ của liên minh ba nhà nghe đây.
Một khi chiến thắng trận này, các ngươi đã đi đến hiện tại là rất cố gắng.
Nhưng ta tin sức mạnh của các ngươi không chỉ có như vậy.
Hãy dùng ý chí của mình biến thành hành động cùng nhau đánh xong trận cuối cùng này sau đó trở về nơi của mình bình an lập nghiệp.”Trác Phàm e hèm vài tiếng sau đó la to.
Lời nói của hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-niem-cuu-thien/1953774/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.