Tên Lục Hướng Bắc đáng chết, chê cô sao còn bế cô về làm gì? Cô giận giữ giẫm lên chân anh đi qua. Cú giẫm này dùng khá nhiều lực là sự chút giận của cả việc anh cua gái ngày hôm qua ở sân gôn nữa. Thù mới cộng với hận cũ làm cô hận không thể một giẫm giẫm anh ta thành thái giám luôn!
Tuy nhiên giống như trước đây móng vuốt của cô trước mặt anh cũng chỉ như là ngọn cỏ, anh chỉ cần nhẹ nhàng đưa tay ra là bắt được cổ chân cô.
Ngược lại là cô trọng tâm không vững cả người ngã ra sau.
Lục Hướng Bắc nhanh tay nhanh mắt hai tay vừa giơ ra liền giữ được eo cô còn cô theo bản năng ôm chặt anh giống như ôm cây.
Bây giờ là tình huống gì thế này?
Cô giống như con bạch tuộc treo trên cổ anh, cặp chân trần quắp chặt lấy eo anh
Mà anh lại không hề có ý buông cô ra, không phải vừa chê cô vừa bẩn vừa hôi sao?
Cô thả tay nhìn thẳng vào anh: "Này, tôi vẫn chưa tắm đâu"
Anh nhếch lông mày lên không nói gì
"Tôi uống rượu vẫn chưa đánh răng!" – Cô tiếp tục nhìn anh.
"Ư.. Hừm?" – Anh hắng giọng ôm cô rồi ngồi xuống ghế sô pha, cô trườn xuống bên cạnh anh.
"Anh còn không mau thả tôi xuống!" – Cô cằn nhằn, không phải chê cô sao?
Anh lại thu chặt cánh tay vòng chặt eo cô làm anh và cô dán sát vào nhau, một tay kia lại có ý mà như vô ý xoa xoa đôi chân trần của cô: "Người phụ nữ buồn tẻ như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-niem-lo-huong-bac/762938/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.