Chương 106: Khoan khoái
Lam Vu Hân gõ cửa vào phòng nhìn thấy cảnh tượng Giang Trần Âm ngồi đó ngẩn người.
Ánh nắng ban chiều chiếu lên góc nghiêng dịu dàng của Giang Trần Âm, cô ấy vô thức cắn môi dưới, khẽ rũ mí mắt, hàng mi rung động trong ánh nắng chiếu vào.
Lam Vu Hân nhíu mày quay đầu nhìn cửa phòng không đóng, sau đó nhìn Giang Trần Âm, giống như nhìn thấy một đứa trẻ đang không ngừng đưa ra quyết định làm bài tập trước hay chơi điện tử trước.
Lam Vu Hân buồn cười nhìn Giang Trần Âm, trong lòng lẩm nhẩm: Làm bài tập, chơi điện tử, làm bài tập, chơi điện tử, làm bài tập...
Đột nhiên Giang Trần Âm ngẩng mắt, cùng lúc đó Lam Vu Hân xác nhận trong lòng: Chơi điện tử!
"Ha ha ha, cậu đang làm gì thế?" Lam Vu Hân cười tới nỗi không khép được miệng, đưa tay ra lắc lư trước mặt Giang Trần Âm.
Dường như lúc này Giang Trần Âm mới hoàn hồn, ngẩng đầu hỏi: "Sao cậu lại tới đây?"
Lam Vu Hân đưa một ngón tay ra khẽ đẩy vai Giang Trần Âm, nói: "Mình tới thăm cậu mà, hai hôm trước nghe chị dâu cậu nói sức khỏe cậu tốt hơn chút rồi. Mình thấy chẳng ổn chút nào, gõ cửa mấy lần cậu cũng không nghe thấy, hồn bay mất rồi à?"
Giang Trần Âm khựng lại, đứng dậy kéo lấy cổ áo khoác, đi qua đi lại bên ghế, ấn đường cau lại thành rãnh.
Cánh cửa sổ đóng kín ngăn lại giá lạnh, ánh mặt trời phủ lên một lớp màu ấm lên những hạt bụi li ti trong không khí, mặt mũi Giang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-niem-thanh-ky/532566/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.