Vương Tiểu Thạch chỉ đưa ra một câu trả lời như thế này.
“Chuyện này, nếu làm, các người không thể rút lui; không làm, cũng không miễn cưỡng, nhưng đừng hỏi ta là chuyện gì, chưa đến lúc nên nói thì ta sẽ không nói.” Sau đó, Vương Tiểu Thạch lại hỏi: “Các người có làm hay không?”
“Ta làm.” Đường Bảo Ngưu là người đầu tiên trả lời.
“Ta cũng đi.” Phương Hận Thiểu nói. “Mọi người đều tín nhiệm ngươi như thế, ta làm sao không tin ngươi cho được?”
“Chuyện thú vị thế này làm sao có thể thiếu ta?” Ôn Nhu nửa cười nửa không lên tiếng. “Cho dù ta không tin tên Quỷ Kiến Sầu đó, thì cũng tin tên Tiểu Thạch Đầu nhà huynh.”
Vì thế, họ đều đi.
Bất luận Vương Tiểu Thạch muốn làm điều gì.
Họ sẽ đều làm theo.
Nguyên nhân, chỉ vì niềm tin.
Niềm tin là một bằng chứng, cũng là một sự gửi gắm, người không có sẽ rất cô độc, người có rồi thì rất kiên định. Niềm tin nảy sinh ở một người, đó là vì hào quang của tính cách; niềm tin biến mất ở một người, đó là khuyết điểm không thể bù đắp được về mặt nhân cách.
Họ tin tưởng Vương Tiểu Thạch.
Cho nên họ đi theo gã mà chẳng hề suy xét.
Nhưng điều Vương Tiểu Thạch muốn làm, thật sự có đáng để họ đặt lòng tin vững chắc hay không?
Nếu Vương Tiểu Thạch thất tín trước mặt họ, vậy những bằng hữu huynh đệ này sẽ nghĩ như thế nào?
Vương Tiểu Thạch cần phải hạ sát Gia Cát tiên sinh.
Trước khi giết Gia Cát tiên sinh cần phải chuẩn bị. Bước đầu tiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-no-bat-kiem/1825075/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.