Thời gian quay về nửa giờ trước…
- Phương sư phụ, vòi nước nhà tôi đóng không chặt, anh có thể xem giúp tôi được không?
Nhan Phương đeo túi đồ nghề, vừa từ một nhà bước ra liền gặp một bác gái xách theo làn rau.
Hắn cười híp mắt nói:
- Được thôi, ăn xong cơm trưa rồi tôi qua.
Bác gái không ngớt cảm ơn, từ trong làn rau lấy ra hai quả cà chua đưa cho Nhan Phương.
- Phương sư phụ, cầm về làm món canh trứng cà chua, vừa ngon lại bổ.
- Thế này thật ngại quá!
- Không có gì, đừng ngại. Làm phiền đến cậu mãi tôi cũng áy náy.
Nhan Phương nhận lấy cà chua, cười chào tạm biệt bác gái.
Vừa quay người đi, nụ cười trên mặt hắn đã tắt ngấm. hắn dùng tên giả Phương Sơn, đợi ở tiểu khu này gần nửa năm nay rồi, công việc thường ngày là đeo túi dụng cụ đi giúp đỡ những hộ dân sửa chữa trục trặc ở đường ống dẫn nước. Các bác trai bác gái cả những chị nội trợ trẻ ở khu Hồ Mạc Sầu này không ai là không biết hắn.
Hắn là người không mấy nổi bật trong tiểu khu nhưng cũng không thể thiếu. Xuống hết cầu thang, hắn lôi ra điếu thuốc ba đồng năm châm lên, sau đấy cúi đầu thủng thẳng bước đi.
Đến gần bồn hoa, hắn bỗng nhiên dừng lại, mặt mũi biến sắc.
Trong nháy mắt, một nỗi tuyệt vọng không tên dấy lên tự đáy lòng, trái tim hắn giống như bị ai đó bóp nghẹn.
Cảm giác tuyệt vọng và sợ hãi này chiếm cứ toàn bộ suy nghĩ của hắn lúc này, khiến hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-pham-phong-luu/749031/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.