Mạc Ngôn nói:
- Nhiệm vụ bây giờ của cô là thu thập tang vật cho tôi, theo như tôi tính thì những vật này hiện đang bắt đầu lộ diện trong thành phố, cô giúp tôi lưu ý đến tin tức về mặt này, nhớ kĩ, chỉ cần tìm ra một vài tài liệu là được rồi, đừng có điên mà chạy đến khu vực tam giác vàng.
Tô Vũ cười nói:
-Cậu chủ, tôi không ngu như vậy đâu. Thực ra chỉ cần những tang vật đó bắt đầu lưu chuyển đến thành phố thì sẽ không khó để tìm ra tung tích của bọn chúng, Anh yên tâm đi, tôi khác có cách, nhưng có thể cần một chút thời gian…
Mạc Ngôn cười nói:
-Không hạn chế thời gian, tin tức cũng không giới hạn nhiều ít, chỉ cần cô cố hết sức là được rồi.
Sau khi cúp điện thoại, Mạc Ngôn đi dạo một vòng quanh am ni cô, không phát hiện ra điểm gì đáng ngờ, lúc này mới đi vào.
Vào điện chầu, khách hành hương giống với ở những nơi khác, cậu quyên 100 tệ tiền vàng hương.
Phụ trách thu tiền là một lão ni cô mặt mũi hiền lành. Mỗi lần thu một phần tiền vàng hương, miệng liền tụng một câu của phật. Gặp được một khách hành hương giàu có, còn lôi kéo người ta nói mấy câu khe khẽ. Đơn giản là hỏi nữ thí chủ là đến cầu hay hỏi về nhân duyên? Sau đó đưa đối phương đi vào phòng yên tĩnh chuẩn bị sẵn, có thể nghỉ ngơi, cũng có khả năng cầu phúc Quan Âm, ngoài ra, đồ ăn chay trong đền cũng rất ngon.
Mạc Ngôn nghe lỏm được lão ni
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-pham-phong-luu/749066/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.